Chú ýĐóng lại


Cỏ 3 lá màu xanh dương Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Cỏ 3 lá màu xanh dương Icon_DongHo24.04.12 18:31
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_06
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_01Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_02_newsCỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_03
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_04_newcỏ 3 láCỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_06_news
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_07Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_08_newsCỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_09
[Cư Dân Retrai] -cỏ 3 lá
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Gemini Rat
Tổng số bài gửi : 268
Tiền lương : 1140
Gia nhập ngày : 17/04/2012
Tuổi : 39
Đến từ : bình dương

Cỏ 3 lá màu xanh dương Khongbiet
Bài gửiTiêu đề:Cỏ 3 lá màu xanh dương


Cỏ 3 lá màu xanh dương
Tác giả: Ares
...Đây là câu chuyện kể về một thằng nhóc nhà quê và một anh cảnh sát giao thông ở thành phố ....Tại sao họ lại gặp nhau....Liệu tình yêu có giúp hai người vượt qua âm mưu của một người con gái .....Liệu họ có đến với nhau ....Mọi người hãy cùng theo chân Ares đến một vùng quê đầy gió .......

. Kiên Giang .......Một chiều quê mát rượi ......
......Ùm...m....
" Bớ người ta tự giận ....cứu người bà con ơi ...bớ người ta...."
Huy đang nằm võng tòng teng , khi nghe tiếng người ta nháo nhào trên cầu mới giật mình nhảy xuống sông ....Huy nắm được đầu của người tự tử rồi ....Chà , cái thằng này quyết tâm muốn chết hay sao mà cột hai cái tay lại ta .....Phải lôi đầu nó lên dạy cho một bài học về việc quý trọng thân thể mới được.....
Lên tới bờ.....
Huy giơ tay tán zô mặt thằng nhóc đó cái bốp ....Không có ý trả đũa cái tán hồi nãy nhưng Huy muốn dạy cho nó một bài học để sau này hông còn ý tự tử nữa...Thằng nhóc đó cứ ngồi im ...Nhìn ra ngoài phía xa xa ....Nó khóc ....Chắc tại Huy tán một cái mạnh quá mà....
- Anh xin lỗi nhóc , anh nói thiệt là anh hổng cố ý đánh nhóc đâu , đừng có khóc nha ....
Nó vẫn ngồi im ở đó hổng nói câu nào mà cứ nhìn về phía xa.....Chắc nó có chuyện buồn ...Ừ , mà buồn thì mới tự tử....chứ ai vui mà đi tự tử bao giờ....Huy đi vào trong nhà vác cây ghi - ta ra .....
" Theo lối mòn lần tìm đến vườn yêu ...Lối cỏ mọc đầy rêu phong phủ mờ, em thẫn thờ tự dưng như muốn khóc , dấu ân tình ngày nào đã nhạt phai...Bao yêu thương nâng niu mãi đắm say...em luôn luôn mang theo trong giấc mơ ...Nay tan theo không gian và thời gian ...."
Nó ngồi nhìn cái anh gì đó chơi ghi-ta ....Rồi nó cười ....Ừ , thì nó cười đẹp....Đẹp như dòng sông mà nó mới nhảy xuống .....Bản nhạc hết rồi ....Hay quá , nó biểu lộ cảm xúc bằng một tràng vỗ tay .....
- Bài gì mà hay vậy anh .....
- Bài " Vườn yêu " ....Nhóc tên gì , nhà ở đâu vậy ....
- Ờ , em tên Lâm nhưng ở đây ai cũng kêu em là út Đen ....em 18 tuổi....
- Cho anh hỏi cái này nha nhóc , trả lời cũng được , hông cũng hổng sao .....?
- Anh tính hỏi tại sao em tự tử chứ gì ....Em mới biết kết quả thi Đại học....
Anh im lặng.....Nó đúng là một thằng nhóc thông minh.......Nó ăn nói khéo léo vô cùng.....
- Anh hổng phải dân ở đây phải hông ....
- Ừ , sao nhóc biết .....
- Cái khu vực này có nhà nào em hổng biết đâu , em sống từ nhỏ tới lớn ở đây mà.....
- Anh là cháu ngoại cùa Bà Sáu ....
- À , cũng có lần em nghe bà Sáu nhắc anh ....Uả nghe nói anh làm công an giao thông mà......Sao về đây ....
- Anh xin nghỉ 2 tháng về coi ngoại , mấy bữa ngoại bịnh quá....
- Ờ .....ủa mà nãy giờ chưa biết tên anh ....
- Anh tên Huy .....24 tuổi....
Hoàng hôn bắt đầu tuột xuống sông .....Cả một khu vực lam một màu đỏ cam.....Màu đó cam buông xuống phủ lên mặt nó , mặt anh và trùm lên tất cả cây cối của một góc trời....
- Thôi chiều rồi , em đi về nha ....Nhà em cách nhà bà ngoại anh có một cái ruộng à.....Khi nào rảnh thì anh qua chơi .....Dân quê hiếu khách lắm ......
Anh tháo cái võng ra ....Trời quê mà đã tối là tối thui tối mù ...Tự nhiên nhớ Sài gòn quá à....Cũng may là bây giờ quê cũng có điện có net đàng hoàng ......chứ nếu hông chắc hổng làm sao ở nổi.....
- Bà Sáu ơi ....bà Sáu....
- Ờ , út Đen hả bây ....
- Dạ , má con biểu đem tô canh chua qua cho bà Sáu ....Hồi chiều anh Ba con câu được con cá lóc bự chảng....
- Ờ , bây ngồi đây chơi , chờ tao chút , tao cũng có mấy trái cam Xì gòn cho má bây ....Chờ chút nghen con ....
Nó đi ráp vòng cái nhà của bà Sáu ...Nó lau dùm cái tủ thờ ....Sao bụi vậy nè , hình như mới hôm nào lau rồi mà ta....
- Uả nhóc , mới qua chơi hả ....
Nó hết hồn hết vìa ....trời người gì đi im ru vậy ....
- Dạ , má em biểu bưng tô canh qua cho bà Sáu ....
Bà Sáu từ nhà sau bước lên , trên tay cầm bịch cam .....
- Chèn ơi , bà Sáu cho chi nhiều dữ zậy ....Để bà ăn cho nó khỏe....
- Bây cứ đem zìa bển ăn , thằng Huy cháutao mới xách zìa quá trời ...tao già rồi ăn có nhiu đâu.....
- Dạ , con cám ơn bà Sáu ...thôi con đi zìa...
Anh Huy chạy theo ra sân ....
- Để anh đi theo nhóc zìa , chứ tối thui vầy dám zìa một mình hả.....Hổng sợ ma hả....
Nó nhìn anh rồi cười khùn khục .....Cười muốn bò lăn bò càng ....
- Anh đi theo em zìa bển rồi tý em lại dẫn anh zìa bên này hả.....Thôi , em đi quen rồi , cái đường này em đi từ hồi mới 3 tuổi tới giờ ....Ma cỏ nào dám nhát em ...Có anh đó , coi chừng mấy con ma nữ lưỡi dài nó nhát .....ha ha ha....
Nó vừa đi vừa cười ....Anh quay trở vô nhà ...Cũng cười....Cái nhóc này ....đúng là lanh ghê .....Lanh vậy ma cỏ nào dám nhát nó ...Thôi zô ngủ ....Mai kiếm chuyện qua chọc ghẹo nhóc đó chơi ....He he ...dưới quê cũng zui chứ bộ...
Ò....Ó....O......
Sáng rồi ......Uả ủa, sao nghe nói dưới quê dậy sớm lắm mà ....giờ này 7 giờ rồi mà nhìn vắng hoe vậy trời ....hổng lẽ còn ngủ....Ra uốn éo vài cái thể dục coi nào .....Ý ...ý ......Nhóc ....nhóc.....
- Gì hả anh ?
- Dậy sớm quá hen , đi đâu zạ....
- giờ này mà sớm gì anh , người ta đi ruộng hết trơn rồi , còn có anh em mình ngủ trễ thôi á....giờ em ra sông câu vài con cá zìa nướng ăn chơi.....
Trời , cá nướng mà nó nói là ăn chơi , trên Sài gòn mắc như quỷ.....Đúng là dưới quê ......
- Đi câu hả , cho anh đi với ....
- Ờ ....nhanh đi anh ......
Nắng bắt đầu lên rồi .....Nó dẫn anh Huy ra ngoài sông câu cá.....Cầu trời cho có vài con cá lóc bự bự , tự nhiên thèm ăn cá nướng quá.....
- Nhóc ...cái này sao qua được.....
- Chèn ơi , cái cầu khỉ thì đi qua thôi chứ sao ....gở dép ra .....
Nó dẫn anh Huy ngồi xuống cái tán cây trứng cá bự chảng....Mát rượi.......quăng cần câu xuống ....và chờ ..
- Ờ , Xì gòn anh Huy có hay đi câu hông , ờ mà trên đó muốn câu đi đâu mà câu ta .....
- Cũng ít lắm , anh đi làm suốt à....Mà nhóc nè , hôm nay thấy nhóc lanh hơn hôm qua nghen ....
- Ờ , tại hôm qua buồn quá tính làm bậy , cũng may có anh ....hổng ấy hôm nay hết được đi câu cá luôn rồi .....
- Ừ , mai mốt muốn làm cái gì cũng phải suy nghĩ kĩ à nghen ...Hổng phải lúc nào cũng có người cứu đâu ......
- Dạ ...
- Uả mà sao nhóc tên út Đen vậy , thấy cũng đâu có đen lắm đâu ....
- Trời ơi , em là trắng nhứt nhà đó ....tại hồi mới đẻ đen quá nên ba má kêu út Đen.....
- Ở , đây thoải mái quá hen ....À , mai mốt có gì dẫn anh đi zòng zòng chơi nghen ....anh mới zìa cũng hổng rành lắm .....
- Ừ , mà anh nói nhiều quá cá hổng cắn câu kia ....
Anh Huy cú đầu nó cái cốc ....Thằng này dám nói anh nhiều chuyện hả.......
Chiều .....hổng biết mấy giờ ...thấy trời cũng còn sớm lắm .....Nó chạy qua nhà bà Sáu ......
- Anh Huy ....đi chơi hông ...
- Đi đâu ...
Nó nhìn anh rồi cười cười , cái nụ cười gian tà lắm nè.....
- Đi hái trái cây .....
- Đi thì đi , mà trái cây ở đâu ....
- Ngoài này nè .....
Đúng là chiều quê .....gió thổi mát rượi.....Xa xa có đám khói bay bay ....Nhìn cảnh này hổng muốn zìa Sài gòn luôn ......Nó chỉ tay zô trong vườn nhà ông Bảy Lắm....
- Đó , nguyên cả vườn luôn đó anh , nào là xài , nào là mận ....nào chôm chôm chùm ruột .....Zô hái anh....
- Trời , vườn của người ta , zô hái người ta chửi sao .....
- Trời , công an gì nhát zậy , thôi anh đứng ngoài em zô cho anh coi .....
- Zô thì zô ....
Nó ôm một tụng nào xài nào ổi , anh Huy ôm một tụng chôm chôm ....Hai đứa trèo ra ngoài rồi nó đứng ngoài la làng ....." Bớ người ta ăn trộm ....." Nó lật đật la ...." Chạy "......Tiếng mấy con chó sủa um trời um đất ....Nó vừa chạy vừa cười hắc hắc .....Anh Huy cũng chạy theo nó .....Cũng cười .....Công nhận zui thiệt .....
Ngồi vắt vẻo trên cái cầu khỉ ....Trái cây thì nó bỏ vô cái bịch treo tòng teng trên cây .....Nó ngồi thở hỗn hểnh...Anh Huy cũng ngồi thở lên thở xuống......
- Trời ơi , chưa thấy công an giao thông nào đi ăn cắp trái cây hết á....Mai mốt về Sài gòn nhìn trái cây chắc cười chết luôn quá.....
Nó ngồi đá đá nước , tay cầm trái mận cắn ngon lành.....
- Nhóc nè , 18 tuổi rồi mà ham chơi như con nít vậy hã.....
- Uả , bộ 18 tuổi hổng được chơi mấy trò này hả anh ....Vậy mà em mới thấy cái anh kia 24 tuổi còn chạy chơi chung zới em kia .....
Huy bó tay thằng nhóc này luôn rồi .....Nó thuộc dạng yêu quái của cái xóm này nè.....
- Mà nhóc nè , sao cái xóm này hổng thấy mấy đứa cỡ cỡ tuổi nhóc vậy ...
- Tụi nó đi mần ruộng hết rồi ....có nhà em cũng khá ...với lại nhà có 7 anh em trai , 6 anh của em đi làm hết nên ưu tiên cho em đi học.....
Nhắc tới hai chữ " đi học " nó lại buồn ....Ừ , cả nhà cho nó ăn học cuối cùng nó lại thi rớt đại học ....Thiệt khốn nạn cho cái số của nó ......Nó là đứa may mắn nhất khi được gia đình cho ăn học tới nơi tới chốn ....Vậy mà nó .....Nó ngồi đó và khóc ....khóc ngon lành ....khóc như chỉ có mình nó.....Anh thấy nó hổng biết làm gì bây giờ ....Anh cũng ngồi im chờ nó khóc ....Khóc một hồi nó dần dần nín...Ừ thì mây đen đâu thể che trời hoài , khóc cũng đâu thể cứ khóc hoài ....
- Nhóc tính thi zô trường nào vậy ...
- Em thi Kinh tế ....mà....
- Thôi , nín đi , có gì mà buồn năm nay hổng đậu thì năm sau thì tiếp ....
- Thi tiếp biết có đậu hông .....Chắc em ra mần ruộng luôn cho khỏe.....
- Nhóc phải có ý chí chứ ....À , đi về anh cho nhóc cái này ....
Nó và anh đứng lên phủi phủi đít quần.....Anh Huy đòi cho nó cái gì ta ....Sách nâng cao hả ....hay là cái gì ....Về tới nhà , anh lấy cái ba lô ra lục lọi một hồi anh móc ra một tờ giấy màu xanh da trời ....giấy màu gì mà nhăn nheo thảm hại.....Cái này nhà nó cũng có vậy ....Anh cầm cây kéo hí hoáy một hồi .....
- Biết cái gì hông nhóc...
Nó chăm chú nhìn cái mà anh mới vừa cắt xong ....À , cái này là cỏ ba lá mà nó thấy người ta hay nói tới trên mạng nè.....Có hình như ba trái tim châu đầu lại với nhau ý mà....Nó nói đại...
- Chắc là cỏ ba lá.....
- Đúng rồi , nhóc cũng biết nữa hả ...
- Ờ thì em thấy trên mạng người ta post hình lên đó .....
- Ừ , cho nhóc nè , cỏ ba lá may mắn lắm đó ....
Nó chu mỏ ......
- Cỏ của người ta màu xanh lá ....còn cái này màu xanh da trời mà.......
- Thì cỏ ba lá màu xanh da trời ....May mắn gấp đôi cỏ màu xanh lá ...hì hì....
Rồi hai tháng cũng qua ...Anh Huy lại phải trở về Sài gòn.....Tự nhiên nó thấy tiếc tiếc một cái gì đó mơ hồ quá ......Hình như nó còn rất nhiều nơi để dẫn anh Huy đi ....Nó còn rất nhiều chuyện muốn nói với anh Huy ....Nó còn nhiều nhiều lắm ....nhưng hai tháng thì quá ít ....Thôi thì trao đổi điện thoại và Y!H đi , có gì về trển còn có cái mà liên lạc.....Nhìn nét mặt anh Huy cũng buồn buồn ....Nó biết anh vẫn còn muốn ở lại đây ......
- Nhóc ở lại mạnh giỏi nha , khi nào rãnh anh về chơi ....anh hông muốn về thành phố ...vì ở đây có ngoại và nhóc.....
- Anh nói vậy đâu có được , anh phải zìa chứ ....Thành phố còn bạn bè , công việc của anh nữa chi ...
- Ừ , anh đi nha .....Nhớ giữ cỏ ba lá màu xanh da trời nha ......
Nó đứng nhìn theo chiếc xe đò .....Nó lại khóc ....mà sao lúc này nó hay khóc quá ....khóc vì buồn , khóc vì tủi thân , khóc vì cái gì nữa....Nó hổng biết ....Nó chỉ biết khóc....


TÈN ...TEN ...TÉN...TEN....
- Alo ....
- Alo nhóc hả , anh Huy nè , anh về tới Sài gòn rồi ....Tự nhiên nhớ quê nhớ nhóc quá à....
Nó cười cười , tự nhiên sao thấy hạnh phúc quá vậy nè......
- Ừ , thôi anh nghỉ ngơi nha , em đi hái lục bình zìa cho bà già làm đồ ăn ....bye nghen...
- Ừ , bye nhóc.....
Hey , bây giờ nó lại phải đứng trước những lựa chọn mới .....Hoặc học tiếp hoặc mần ruộng....Nói chọn lựa cho sang chứ thật ra nó biết chắc là nhà nó sẽ hổng cho nó học tiếp ....Cái vùng quê nghèo này mua được con chữ hổng phải rẻ.....nhưng nó không muốn mần ruộng ....mần ruộng thì biết chừng nào nhà nó mới giàu có như người ta ....nó phải học....phải học thôi.....
Dạo gần đây nghe mấy đứa xóm trên cũng nói râm ra về cái chuyện lên thành phố làm ăn ....Ừ , ở đây làm hổng có ăn thì phải lên thành phố thôi....Nó cũng muốn lên thành phố ...Nó sẽ vừa học vừa làm ....Ừ , vừa học vừa làm , khỏi tốn tiền nhà.....
- Má ơi , con muốn lên thành phố làm.....
- Mày khùng hả , nhà mình có quen ai trên đó đâu mà mày đòi lên ...
- Người ta đi thiếu gì kia , lên đó con vừa kiếm việc làm , vừa đi học lại , năm sau thi tiếp ....
- Nhưng mà tao nói là.....
Anh Năm chặn ngang lời má ....
- Thôi má để cho thằng út đi đi , nó cũng lớn rồi .....đi ra đường cho biết đó biết đây với người ta ....chứ ở nhà như tụi con hoài có biết gì đâu .......
Mấy anh trong nhà ai cũng bỏ phiếu thuận cho nó lên thành phố .....Má nó thành ra tiểu số ....mà tiểu số thì phải thua đa số ....Thế là duyệt ....Nó gom hết tất cả đồ đạc ....Nào là bộ truyện Doremon cũ xì , nào là mấy cuốn sách nâng cao má nó xin của bà bán xôi .....Tất cả gia tài của nó đó ....À , còn cỏ ba lá màu xanh da trời nữa.....
- Alo , anh Huy ơi , em sắp được lên thành phố rồi nè, má em cho em lên đó vừa học vừa làm .......
- Vậy hả nhóc .....Khi nào lên gọi anh anh ra đón......
----------------------------------------
Xì gòn .....Một buổi sáng đầy nắng.....
Huy xin nghỉ làm một ngày .....Chưa bao giờ Huy lại chăm dọn nhà như hôm nay ........Mùng mền chiếu gối giặt từ hồi hôm qua ....Mạng nhện quét hết trơn hổng còn một cọng tơ nào ......Hôm nay chỉ cần mua thêm ít trái cây quăng zô tủ lạnh......À , mua thêm vài cái DVD tối nay thức coi chơi .....Xong ......
- Alo , anh Huy , em đứng ngoài bến xe rồi nè....
- Ờ , anh ra liền , coi chừng bị bắt cóc nghen ....
- Xì , anh ra nhanh đi , xách đồ mỏi tay quá nè......
Chiếc Taxi trờ trờ tới trước mặt nó , anh Huy bước ra .....Chà , ở đây mới thấy phong cách người Xì gòn nè....Nhìn anh y chang như mấy diễn viên trong cái phim gì mà má nó coi khóc quá trời luôn ....quên mẹ cái tên phim rồi ....
Woa ....Cái nhà bự chảng hen....Trời ơi , chưa bao giờ nó dám mơ là nó được ở nhà lầu bự vầy đâu nha.....
- Nhà anh Huy bự quá hen .....anh ở có mình ên hả....
- Ừ , ba má anh đi Mỹ rồi , còn ngoại dưới quê , anh thì ở đây ......Thôi zô nhà đi nhóc.....
Bước zô nhà nó lại hết hồn lần nữa.....Trời , cái nhà nhìn ở ngoài đẹp nhìn ở trong còn đẹp hơn nữa....Sao mà mát lạnh vậy nè...Át...xì.......
- Nhóc sao zậy ?
- Hổng biết nữa....
- Chắc hổng quen máy lạnh.....Thôi đi lên lầu anh chỉ phòng cho nè....
Nó với anh bước lên lầu , trời ơi , ai khoái ở nhà lầu chứ nó bắt đầu thấy ngán rồi nha ....Ở trên cao vầy lỡ có chuyện gì sao chạy kịp trời......
- Phòng của nhóc nè.....
- Trời , cái phòng bự vầy mà ở có mình em hả anh .....cái này dưới quê chắc ở được 3 người á......Cám ơn anh nha....
- Ui , ơn nghĩa gì , nhóc lên ở với anh là anh zui rồi ....chứ ở nhà bự vầy có mình anh cũng buồn ....Thôi , dọn đồ ra rồi nghỉ ngơi đi ....Anh xuống dưới nhà làm chút chuyện , tý anh kêu dậy ăn cơm ....
Nó mở cửa sổ ra ...thành phố hông có gió mát rượi như dưới quê ...Thành phố hông im lặng tĩnh mịt như dưới quê , cũng hổng có tiếng chim hót ....Nhưng thành phố có tiếng kèn xe , có tiếng máy nổ ....có tiếng nhạc từ mấy quán cafe ...Nó dần phải tập sống với những tiếng đó ...Bởi vì nó sẽ là người thành phố.....
- Nhóc ,dậy đi ăn nè ....
- Dạ.....
Zô quán , anh Huy kêu ra hai tô phở bự chảng với quá trời thịt bò ....Mắt nó tròn xoe vì kinh ngạc .....Đúng là Xì gòn , ăn uống cũng sướng hơn người ta nữa.......
- No hông nhóc ....
- Dạ , no .....
- Ừ , thôi để anh chở nhóc đi về ngủ , có gì mai anh dẫn đi zòng zòng cho biết .....
Sáng ....Có lẽ do lạ chỗ hay vì dưới quê nó uqen dậy sớm nên mới 6 giờ nó đã dậy ....Đi xuống nhà thấy cửa còn đóng thì biết anh Huy còn ngủ ....Thôi thì đi coi có cái gì làm đồ ăn sáng hông ......Mở cái tủ lạnh ra , nó bất ngờ hơn lúc bước vô nhà nữa....Cái tủ lạnh bự chảng chỉ có 1 bịch trái cây với vài chai nước.....À , có mấy cái hột gà hột vịt......Loanh quanh chỗ bếp nó thấy có thùng mì gói ....Rồi biết luôn , chủ nhà sống nhờ mì gói chắc cú luôn .....Hey , mì gói cũng hổng sao ....Coi nó trổ tài làm bếp nè......Chà , cái bếp ga mở sao ta ....À..à , mở được rồi .....Kiếm trong tủ lạnh nó phát hiện ra một bịch rau ...Ô , hên ghê ....Nó leo lên lầu kêu anh Huy dậy , chứ mì nấu rồi mà người chưa dậy nó nỡ tè le sao ăn ......
- Anh Huy , dậy ....dây đi ....ngủ hoài mục con mắt à nghen....
Cửa mở.....Cái mặt anh Huy nhìn mắc cười quá ....Gãi gãi đầu , mắt con mở con nhắm ....
- Cái gi zậy nhóc , sáng sớm mà......
- Sớm gì mà sớm trời ....anh zô rửa mặt đi rồi ăn sáng....
Thay đồ rửa mặt xong , anh Huy bước xuống nhà thì nghe cái mùi gì thơm thơm ....Hình như mùi mì gói ....mà mì gói sao thơm zạ ta ......
- Nấu cái gì đó nhóc....
- Nhà anh có mấy gói mì thôi chứ còn cái gì khác hơn đâu mà cũng hỏi.....
- Ờ....thì ....
- Thôi zô quất đi , lâu quá nó nở ra ăn hoài hổng hết à nghen.....
Nó thấy anh Huy thì hục tập trung vào chuyên môn ....Nó biết thế nào cũng ngon mà ....Trời , cái gì chứ nấu đồ ăn là nghề của chàng mà .....Hồi đó giờ toàn đi học với làm hậu phương cho nhà không mà......
Với tay lấy miếng khăn giấy chùi miệng , anh cười hè hè :
- Mì gói nhóc nấu sao ngon zậy , anh nấu anh hổng ra cái giống gì hết á .....
- Tại anh cứ coi nó là mì gói nên nấu đại nấu đùa , chứ nấu gì thì cũng phải bỏ công sức một chút thì nó ngon thôi à.......
- Ở nhà nấu có hay nấu ăn hông ...
- Toàn em nấu không à , má với mấy anh ưu tiên cho ở nhà làm công tác hậu phương ......
- giỏi quá ta .......
- Ăn xong đi siêu thị với anh nghen ....
- Đi siêu thị hả anh , trời ơi , đã quá , ở dưới quê thấy người ta chiếu trên ti-vi không à .....
Phải công nhận với mọi người một điều là cái giống gì ở Xì gòn nó cũng bự hết ....Coi cái siêu thị kìa ....Trời ơi , bự gì bự dữ thần vậy nè.....Đồ ăn trong này chắc ngon hơn dưới quê của nó dữ à nghen......
- Mình mua cái gì bây giờ anh .....
- Thì thích cái gì mua cái nấy .....
Anh kéo nó qua hàng bán trái cây .....Mua mấy trái zìa dể dành ăn ......Rồi qua hàng thịt cá ....Nhìn mấy con cá gì mà như cá ươn ....hổng ngon.....Qua hàng làm đồ ăn sẵn kia ...
- Ăn bánh xèo nha nhóc ....
- Bánh xèo zìa nhà đổ , khỏi cần mua ......Anh dẫn em ra chợ đi , trời , cái siêu thị bự chảng mà hổng có bán cái gì coi cho được hết á.....Ra chợ mua đồ zìa đổ bánh xèo .....
Kinh nghiệm đầu tiên của nó khi mới lên thành phố là hổng nên mua đồ trong siêu thị....Vừa mắc vừa dòm .....Lại hổng trả giá gì được hết trơn .....Ra chợ mua tha hồ lựa...tha hồ trả giá ( coi chừng tha hồ nghe chửi ).......


Đồ nghề tạm đủ rồi ....Bây giờ là tới phần " người đàn ông vào bếp " .....Nó đưa cho anh bịch rau ......rồi cười một nụ cười duyên như chưa từng duyên....
- Lặt rau nha anh ...
- Trời cái này làm sao giờ , anh chưa làm bao giờ ...
- Thì giờ làm đi ....Coi cọng nào vàng úa sâu hư thì bỏ ra ....Đơn giản mà....
Nó quay lưng đi quậy bột ....Công nhận xì gòn cái gì cũng có sẵn ....Bột bánh xèo có sẵn....khỏi phải đi xay bột rồi pha bột như dưới quê....Đổ gói bột ra .....cho zô thêm 2 cái hột gà....Nước cốt dừa.....Xong .....Còn phải luộc tép với thịt bằm nữa....Xong rồi ....bắt đầu đổ thôi ......Vật vã với cái thau bột một hồi thì bánh cũng đã OK....giờ làm nước mắm nữa là good.....
Nó dọn bánh ra ngoài bàn.....Nhìn lại thành quả mới thấy là nó giỏi ....Nhìn là biết ngon hơn mấy cái bánh trong siêu thị rồi.....Anh Huy ngồi lặt có mấy cọng rau mà mếu máo khóc lên khóc xuống ....chán . Thôi hết cơn bỉ tới hồi thới lai ....Tới giờ hạnh phúc rồi .....Ăn thôi .....
- Chà , nhóc làm món này ngon quá hen ....
- Bình thường thôi , còn nhiều món ngon hơn nữa kia....
- À , nhóc tính lên đây kiếm việc làm hả....
- Dạ , anh quen chỗ nào chỉ dùm em với ....
- À ....ờ , thôi hay em cứ ở nhà làm công chuyện nhà zới nấu cơm nước cho anh , mỗi tháng anh trả 1 triệu rưỡi.....
- Một triệu rưỡi hả anh ..........
- ít quá hả...
Nó xua tay liên tục :
- Hông hông , quá trời chứ ít gì .....Mà anh nè....
- Gì nhóc ...
- Bộ anh làm công an giao thông rồi an hối lội hay sao nhiều tiền zạ....
Bất ngờ trước câu hỏi của nó , anh Huy hết hồn phun một đống bánh xèo đầy bàn.....
- Bậy nhóc , anh đi làm nhưng bá má bên kia gửi tiền về cho hàng tháng ....Chứ anh liêm chính lắm ......
Nó cười hè hè ....Tưởng hối lộ chứ ....Ai mà biết đâu .....thấy nhiều tiền quá nên nghi ....Nhìn cái đống chén bát kinh quá .....Nhìn qua thì anh Huy thấy ảnh đã lên nhà trên coi ti -vi rồi ....Sao ác vậy trời......
- Anh Huy ơi .....
- Sao nhóc...
- Khi nào em mới bắt đầu làm việc .....
- Ờ , ngày mai cũng được ......
- Vậy bây giờ anh xuống rửa chén phụ em đi ....
Anh Huy lắc đầu bó tay ....Thằng nhóc này đúng là lém lỉnh và láu cá hết sức ......Hông khéo mai mốt nó ăn hiếp anh thì chết ....Hi hi , chết dưới tay người đẹp hổng tiếc....he he he....Thôi , nhào zô phụ nhóc rửa chén thôi ....cố lên ...lao động là vinh quang mà.....
Phù , hai đứa vật vả với đống chén dĩa....Xong rồi mừng quá......Nó công nhận là đảm đang hết sức.....Gọt trái cây nữa chứ ....tráng miệng mà......
- Ăn trái cây nè anh .....
- Ờ , nhóc cũng ăn đi ....Coi phim hông ....
- Phim gì anh .....
- Phim xã hội đen Mỹ.....
- Vậy thôi ,em lên lầu chứ coi mấy phim máu me quá tối sao dám ngủ.....
- Vây mà anh tưởng nhóc hổng sợ ma chứ .....
- Thôi , lỡ ma Sài gòn dữ hơn ma quê sao ....
Anh kéo nó ngồi xuống kế bên anh .....Bóc một trái chôm chôm nhết zô họng nó :
- Ngồi đây đi , lên đó một mình có ma đó nhóc.....
Tự nhiên nó thấy ớn ớn .....Dưới quê nó hổng coi ma cỏ ra cái gì hết ....đơn giản là vì nó sống dưới đó 18 năm rồi có biết con ma là con gì đâu ......Nhưng mà đây là đất lạ quê người ....lở có ma thiệt sao ....Thôi bấm bụng ngồi đây luôn chứ biết sao bây giờ ....
Nó ngồi thì ngồi chứ có dám coi đâu ....Cuộc đời nó sợ nhứt là phim ma thứ hai là phim giết người .....Nhìn ba cái tương cà tương ớt người ta trút lên nhà nó nổi hết da gà....Ghê quá.....Nó ngồi đó .....ăn trái cây rồi thiu thiu ngủ ....Phù , cả một ngày mệt muốn chết ......
Huy nhìn nó .....Nhóc lúc ngủ nhìn y chang một thiên thần ....Ngay cái lần Huy cứu nó dưới quê thì Huy đã biết rằng mình vừa cứu một thiên thần .....Càng tiếp xúc với nhóc nhiều mới thấy nhóc dễ thương .....ăn nói hoạt bát ....tính tình dễ thương .....Mà cũng lém lắm chứ hổng phải bình thường đâu à nghen....Huy lên lầu lấy hai cái mền xuống ,một cái đắp cho nhóc và một cái cho Huy .....Ừ thì Huy sẽ ngủ dưới sàn .....Ngủ cạnh nhóc .....Chưa ngủ thì đã có giấc mơ đẹp rồi .....
Đúng là thành phố .....Mới sáng bảnh con mắt là um sùm tiếng xe cộ rồi ......Ngồi dậy dụi dụi hai con mắt .....Nó giật mình khi thấy nó còn nằm trên sa lon ....Uả , có cái mền ....ý , hai cái mền chứ hông phải một cái ....Hổng lẽ hôm qua anh Huy ngủ ở đây hả ta .....Cái anh này thiệt tình ghê , sao hổng kêu mình dậy lên phòng ngủ ......Ý , có tờ giấy gì trên bàn kìa ....
" Ngủ dữ hen ....Thôi anh đi làm , anh có để 100k trên bàn , có gì nhóc tự đi chợ nha , cái chợ hôm qua anh với nhóc đi đó , chiều anh về ....Bắt đầu ngày làm việc đầu tiên rồi đó .....Tối nay đừng có bắt anh rửa chén à nghen ......"
Nó nhì tờ giấy rồi phì cười ......Ừ , nó đã bắt đầu ngày mới .....công việc mới trong ngôi nhà mới trong thành phố mới ....Tất cả đều mới .....Nhưng nó vẫn còn chưa biết về ....một tình yêu mới ....Ừ thì nó là nhà quê mà......




Cỏ 3 lá màu xanh dương Chuky



Cỏ 3 lá màu xanh dương Icon_DongHo24.04.12 18:32
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_06
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_01Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_02_newsCỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_03
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_04_newcỏ 3 láCỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_06_news
Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_07Cỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_08_newsCỏ 3 lá màu xanh dương Bgavatar_09
[Cư Dân Retrai] -cỏ 3 lá
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Gemini Rat
Tổng số bài gửi : 268
Tiền lương : 1140
Gia nhập ngày : 17/04/2012
Tuổi : 39
Đến từ : bình dương

Cỏ 3 lá màu xanh dương Khongbiet
Bài gửiTiêu đề:Re: Cỏ 3 lá màu xanh dương


5 giờ chiều , Huy bước vào nhà....Ừ thì nhà Huy mà .....Nhưng hôm nay có cái gì đó lạ lạ....Bộ sa lon hình như sạch hơn ....Nền nhà sáng hơn thì phải ...Bước chân đi cũng nghe mát mát ....Căn nhà hôm nay có vẻ như mới vừa được sống dậy....Này thì hoa ....này thì sạch sẽ ....Này thì thơm tho .....Y chang như trong Tấm Cám vậy ....Kiếm cô Tấm bắt lại mới được.....
- Nhóc .....óc....
Một vật thể gì chả biết là cái gì ....Đeo tạp dề ....đeo khẩu trang , quần ống cao ống thấp ....Đầu đội nón ....bảo hiểm.....Huy nhìn nó cười sặc sụa....
- Trời , làm cái gì vậy nhóc , tính chơi lễ hội hóa trang hả.......
Nó tháo cái nón bảo hiểm và cái khẩu trang ra ....Coi kìa , mặt mày tèm lem , mồ hôi chảy hơn thác Cam ly nữa.....
- Cái nhà này chắc hơn chục năm rồi anh chưa quét dọn hen....
Huy gãi gãi cái đầu .....
- Đâu có , mới dọn hồi cách đây mấy tháng mà .....hì hì , tại anh đi làm suốt mà......
- Zậy sao hổng lấy vợ đi về người ta dọn dẹp cho .....
- Ai chịu anh mà lấy , với lại hổng lẽ lấy vợ về bắt con người ta làm Osin......
- Thôi anh zô tắm đi cho em tắm rồ còn ăn cơm ...Híc , người em nhìn y chang lọ lem nè.....
Cơm canh dọn ra ....Huy hết hồn tập hai với những món mà Huy thấy trên bàn ....Nào là cá trê kho , rau muống nấu canh chua .....Chà chà , thế là từ nay thoát khỏi cảnh cơm hàng cháo chợ rồi .....Ôi giải phóng bao tử rồi .....Year......
- Ngon hông anh , em nấu đại thôi à.....có dở thì chê nhẹ nhẹ cho em nhờ nghen.....
- Trời ơi , nhóc nấu vầy là ngon hơn mấy bà cơm bụi rồi ....Mai mốt nhóc mà ra mở quán cơm chắc giàu dữ à nghen......
Hết tiết mục nấu ăn thì tới tiết mục rửa chén......Nhìn đóng chén muốn bỏ trốn luôn cho rồi .....Thôi kệ , vì đồng tiền bát gạo mà.....Nó vừa đứng rửa chén vừa huýt sáo ....Nó cứ vô tư rửa chén nhưng hông để ý thấy Huy đang nhìn nó chăm chăm.....Ừ thì nó cứ như một cô vợ trẻ đang làm công việc nhà .....Tự nhiên Huy thấy ngôi nhà có không khí ấm cúng quá ....Ngày xưa toàn đi công tác ....Chứ về nhà làm gì , có một mình thui thủi ....Bây giờ thì có nhóc rồi , phải về nhà chứ ....Sơ hở đứa nào rinh nhóc đi đâu rồi làm sao .....
Nó lên thành phố cũng được hai tuần rồi .....Công việc đã có ....Vậy bây giờ phải tính việc học thôi ....Mà biết học cái gì bây giờ nhỉ.....Nó còn chân ướt chân ráo mà....Vậy để chiều hỏi anh Huy coi sao ....
Tối .....Anh Huy đang ngồi coi đá banh .....Bà nội nó , đá banh chiếu gì mà lâu vậy trời .....Nó làm xong hết công chuyện rồi mà banh cứ còn hoài ....Hổng lẽ nó lại đá luôn vô cái truyền hình cho rồi ...Bực..Á .....hết rồi ....Hên ghê chưa .....
Nó bưng dĩa trái cây ra , rồi ngồi xuống đối diện anh Huy .....
- Anh Huy nè , em lên đây cũng hơn 2 tuần rồi ....giờ em muốn tìm một chỗ nào đó để học ....anh thấy em nên học cái gì bây giờ ......
- Ừ ....Nếu mà em muốn thi lại thì giờ chưa có lớp ôn thì đâu .....Hay giờ em thử học Tin học coi sao ....
- Dạ . giờ mà học tin học thì phải có máy tính .....mà em đâu có tiền .....
- Trời đất , xài máy của anh kia ....à .....à....để anh tính coi....
- Dạ thôi , máy anh để anh xài chứ em xài rồi anh xài cái gì .......
Suy nghĩ một hồi , Huy à lên một cái rồi nói :
- Cái máy đó cũng cũ rồi , anh tính mua máy mới , thôi vậy nhóc cứ lấy xài đi , có gì chủ nhật anh đi mua máy mới ......
- Nhưng mà.....
- Hông nhưng nhị gì hết .....Mai anh chở đi đăng kí học.....
Sáng .....Nó thức dậy lúc 5 giờ .....Có lẽ nó đã ý thức được công việc nên dậy sớm để làm việc ........Nấu đồ ăn sáng ....rồi dọn đẹp....giặt quần áo để phơi lên cho sớm .......7 giờ Huy bước từ trên lầu xuống ....Thấy nó đang lục đục dưới bếp ....Huy hết hồn ....Trời đất bộ công việc nhiều lắm hay sao mà dậy sớm vậy .....Mò xuống bếp thì thấy đồ ăn có sẵn trên bàn rồi ......
- Ngồi xuống ăn nhanh đi rồi đi làm anh ......
Huy có vẻ hổng bằng lòng .....Huy nhíu mày nhìn nó ....Nó thấy hơi sợ sợ ....Hổng lẽ anh Huy hổng thích món này .....Chết cha nó rồi ....Nó cuối mặt xuống đất ....
- Em xin lỗi , em hổng biết anh hổng thích ăn hủ tiếu .....Mai mốt em hổng nấu nữa.....
- Nhóc ngồi xuống đi ....
Nó ngồi xuống cái ghế trước mặt....Thế là hết ....Đúng là đi làm thì phải chịu bị chửi thôi ....
- Nhóc nè , anh thích ăn hủ tiếu lắm ....nhưng mà mai mốt đừng có dậy sớm nấu nữa nghen...cứ ngủ thoải mái đi .....Thấy nhóc dậy sớm vậy anh xót lắm ......
Nó trợn tròn con mắt nhìn anh .....Sao vậy .....Sao anh Huy lại quan tâm nó như vậy ....Mà sao nó thấy trong người nó có cảm giác sao sao ấy ...Tự nhiên nghe anh nói câu đó nó thấy vui vui .....Ừ thì nó bị anh la , nhưng sao bị la hổng buồn mà lại vui .....Hey , mới lên thành phố chưa được một tháng mà nó bắt đầu thấy nó khó hiểu rồi nghen ......Thôi mệt , kệ .....mai mốt hổng nấu nữa , khỏe chứ có gì mà ngán....
- Uả , mà em hổng nấu nữa mình lấy cái gì ăn hả anh ?
- Mai mốt anh chở nhóc đi ăn , còn nếu hông thì nhóc cứ ngủ cho đã rồi dậy nấu ...chứ thức chi sớm zậy....
- Nấu trễ , em thì hổng sao còn anh lấy cái gì ăn....
- Anh ăn cái gì cũng được , lo cho nhóc thôi ....Thôi , anh đi làm nghen ...Bye nhóc ....
Nó lại tiếp tục công việc , cứ hổng nấu nướng thì cũng dọn dẹp....Công việc nhà nói nhiều thì hổng nhiều mà sao làm hoài hổng thấy hết ....Lám hết cái này thì lại lòi ra cái khác ....cứ làm tới làm lui hoài .....
Reng.....reng.....reng.....
Uả , ai gọi vậy ta ...Chết cha , hổng có anh Huy ở nhà giờ sao ....Hổng lẽ nghe luôn hả.....Thôi kệ , nghe luôn , có gì thì giới thiệu là Osin ....
- Alo .....
- Anh nè , anh gọi nói với nhóc là chiều nay khỏi cơm nước gì hết á....Anh về chở nhóc đi đăng ký học thêm Tin học rồi ăn ngoài luôn cho khỏe.....
- Dạ...
Vậy là công việc buổi chiều của nó chỉ có lau nhà .....giặt đồ ...hé hé ...tối nay ăn cơm tiệm thì nó khỏi phải rửa chén.....Oh , cơm tiệm muôn năm ....year....year....
Đúng là Xì gòn ....xe cộ quá xá đông , ngã 3 ngã tư tùm lum....Mà cái trung tâm Tin học cũng xa ghê chứ .....Băng qua ngả 3 quẹo tay trái , tới ngã tư quẹo tay phải ....rồi đi thẳng qua ngã 4 ....Ui trời ơi , đường gì mà khó nhớ vậy nè......
- Anh Huy ơi , đường khó nhớ quá à.....
- Hổng sao đâu nhóc , anh chở nhóc đi vài ngày là biết liền à.....
- Dạ , cám ơn anh nha , từ ngày em lên đây phiền anh tùm lum chuyện hết á....
- Có sao đâu , được thấy nhóc mỗi buổi sáng là anh zui lắm rồi ......
Tự dưng nó nghe mặt nó nóng nóng .....Sao nó thấy bức rứt trong người quá ....Chắc bịnh rồi hay sao vậy nè.....Mà mỗi lần thấy anh Huy nó cũng thấy zui zui .....Chắc tại anh tốt với nó quá....Ừ thì Cỏ 3 lá màu xanh dương may thiệt .....
" Sáng sớm ánh nắng chan hòa soi trong tim em , mênh mông xa xăm trưa nắng gọi người ngoài thềm ...thênh thang đôi ta sánh vai nhau trong chiều , chờ đêm xuống , ngập tràn dấu yêu ....."
Một ngày chủ nhật với bầu trời thiệt sáng ....Mây cao thiệt cao , gió mát thiệt mát .......Nó vẫn cứ như mọi ngày .....Thức dậy , dọn dẹp , vì chủ nhật nên nó còn phải nấu đồ ăn sáng......Xong xuôi , nó xách giỏ đi chợ.....
- Em đi chợ nè , anh muốn ăn cái gì ...
- Gì cũng được , anh thấy em nấu món gì cũng ngon .......
Nó cười cười .....Ừ thì nó nấu ăn ngon thiệt chớ bộ ....Ngon thì người ta khen ngon ....Có mỗi câu khen vậy mà nó đã zui như má đi chợ zìa.....Sao nó dễ zui vậy cà.....Hey chợ búa ngày chủ nhật đông quá trời ....Để coi , nấu bún riêu cua coi ....Trời đất , có mấy con cua đồng mà mắc zậy trời , cái quỷ này dưới quê xách giỏ ra chút xíu là xách zìa cả đống ......Ba cái đồ quỷ này mà cũng bán cho mắc ....Bà nội thằng cha bán cua.....
Xách cái giỏ về .....Ý , có cái xe đạp của ai vậy cà ....Hổng lẽ nhà có khách.....
- Uả nhà có khách hả anh ......
- Có ai đâu ?
- Sao có xe đạp dựng ngoài kia ...
- Ờ , anh mua cho nhóc đó .....
Nó suýt tý nữa thì đứng tim .....Tự nhiên mua xe cho nó chi vậy .....Mua cái xe đẹp vậy sao nó đám nhận....Nó xua tay ...
- Thôi thôi , em hổng lấy đâu , em mang ơn anh nhiều rồi .....
Anh xụ mặt xuống ...
- Lấy đi nhóc , nhóc hổng lấy hổng lẽ mua zìa bỏ đó .....
- Thì anh chạy đi ....
- Trời đất , công an giao thông chạy xe đạp tụi đua xe nó cười tét mặt ....Thôi , anh năn nỉ đó , lấy đi nhóc......
Nó suy nghĩ một hơi , Thiệt tình , tự nhiên mua xe chi vậy hổng biết .....
- Thôi , coi như anh bán trả góp cho em đi , mỗi tháng em trả anh 100k .....
Huy nhìn nó ....vất vả với cái thằng nhóc bướng này ....Nó khó chịu quá đi à.....giờ còn cái laptop làm sao cho nó nhận đây ta ....Chà chà , cái này mà nói cho như cái xe nó mà lấy mới sợ....Hay nói bán trả góp ....Trời , góp hoài tiền đâu thằng nhỏ sống .....Sao đây ta ....sao ...đây.....à....à.....à.....


-Á...Anh Huy , zô phụ em coi ....
Nghe tiếng kêu thất thanh của nó...Huy hết hồn chạy zô thì thấy nó đang ngồi dưới đất tìm kiếm cái gì đó ....
- Cái gì zạ nhóc ....
- Anh Huy , phụ em bắt mấy con cua coi , nãy lỡ tay làm sẩy cả bịch luôn nè....
Huy đứng nhìn mấy con cua bò lổm ngổn dưới đất mà phát ngán .....Đó giờ có biết bắt cua bắt còng là cái gì đâu trời , cái còn hổng biết bắt nữa là.....Từ nhỏ tới lớn chỉ biết bắt xe thôi à.....
- Anh ....anh hổng biế bắt ....anh chỉ quen bắt xe thôi à......
Nó nhìn anh rồi cười sặc sụa....Nhưng nó cũng động viên anh một câu :
- Cũng giống bắt xe thôi à ....thấy "pé" nào chạy nhanh thì chụp đầu nó ....Dễ ẹc....Nhanh đi , nó chui xuống cống bây giờ ......
Huy nhào zô ....à à...thấy một em cua rồi nghen .....Bụp ....Á....á...á......
Nó hết hồn quay lại thì thấy con cua đang chơi " đánh đu " trên tay anh Huy ....Có kinh nghiệm nhiều trong chuyện này rồi ....Nó nhanh tay chụp cây kéo cắt cái cụp....Con cua rớt xuống đất , cái càng còn dính trên tay anh Huy .....Trời đất ơi ....khổ ghê vậy á......
- Đâu , dưa coi cái coi anh .....
Anh Huy nhăn nhăn nhó nhó đưa cái tay ra ....chà , sưng rồi nè....Hổng sao sức dầu vài bữa là hết à.....
- Á...sức nhẹ nhẹ thôi nhóc , bộ hổng biết đau hả......Mai đi làm hổng biết nói sao đây nữa.....híc...
- Thì nói cua kẹp , có gì đâu ......
Hổng biết vì bực mấy con cua hay vì bún riêu nó nấu ngon mà anh Huy ăn quá trời ...Chắc ăn trả thù mấy con cua chứ gì .....Trời đất ơi , tự nhiên tới chiều cái cúp điện là sao đây trời.....Ban ngày nó hổng cúp đi cho ban đêm còn sáng sủa...Bực quá .....
- Nhóc , lên sân thượng chơi cho mát ......
- Dạ ....
Anh Huy đem theo cây ghi-ta .....Nó thì xách theo hai chai nước với dĩa trái cây ( một người có tâm hồn ăn uống , một người có tâm hồn nghệ sỹ .....) .....
- Nhóc muốn nghe bài gì ....
- Anh hát bài gì cũng được , em hổng có biết nhiều về ba cái tân nhạc , em thích ca cổ à.....
" Để những khi xa rời anh còn em như ta mới yêu , thì xin cho anh làm sông trôi về bến hẹn.....Những khi đau buồn em ngồi yên bên sông nước xanh...là anh trôi vào trong em bình yên nhé....Dù đi phương nào , dòng sông mãi theo ...sông theo chân em đi để mãi ...không cách chia....Trái tim anh luôn trôi vào em ....đời sống anh đang tan vào em ....Trái tim anh tìm được nhịp rồi ....Sẽ trôi xuôi về tim em ......"
Anh Huy hát hay quá ....Nó đang lắng nghe bài hát ....rồi miên mang suy nghĩ , nó nghĩ về nó ...rồi lại nghĩ về anh Huy ....Nếu nó một mình lên thành phố thì sao nhỉ ....Liệu nó có ở trong nhà lầu như vầy hông....Liệu nó có tìm được chỗ học hông .....Rồi nó mơ hồ nghĩ một ngày nào đó nó phải ra đi khỏi căn nhà này ....Chắc nó buồn lắm ....hổng biết lúc đó nó có khóc hông nữa....Mà khóc cái gì chứ ....Nhà người ta mà.......
- Nhóc ....nhóc ....
Nó giật mình .....Cái anh này tự nhiên kêu lớn quá làm nó hết hồn à ....
- Làm cái gì ngồi thừ người vậy nhóc .....
- Hổng có gì hết , em nhớ quê à...
- Ừ , từ từ rồi cũng quen......
A ....há ...có điện rồi ....Mừng ghê gớm ....tưởng nó cúp tới khuya luôn thì chắc chết ......Thấy có điện Huy mừng ra mặt ....Huy kéo tay nó ...dẫn đi ..
- Xuống đây nhóc.....
Huy lấy cái laptop ra .....đưa cho nó .....Nó hổng hiểu cái gì , tròn xoe mắt ...
- Đưa cái laptop cho em chi vậy .....
- Ừ , thì , anh tính mua cái laptop rồi cho em cái máy bàn cũ , nhưng mà mua về mới thấy là cái này anh xài hổng quen....Thôi , em xài đi .....
- Thôi , thôi , anh mua thì anh xài đi ........
- Anh xài hổng quen ....em đang học Tin học thì em xài đi rồi zìa chỉ lại cho anh ....
- Nhưng mà.....
- Thôi hổng nhưng nhị gì ráo ...em cứ giữ đi , xài gì thì xài , lúc nào cần thì anh lấy ....OK hen.....
Nó miễn cưỡng gật đầu ...Thật ra nó hổng muốn nhận đâu ....Anh Huy tốt với nó nhiều lắm rồi .....Cái này hơn chục triệu chứ bộ ít ỏi gỉ hả......Thôi thì cứ cầm đó , khi nào anh Huy cần thì nó đưa lại....
Đã hai tháng kể từ ngày nó khăn gói lên thành phố ....Bây giờ nó cũng hổng còn bỡ ngỡ và lạ lẫm quá nhiều với cái thành phố đông như kiến này ....Chà , hôm nay kẹt xe dữ dội quá ....Ừ thì đông người mà....Bởi vậy mới nói , bon chen chi cho cực....người này chen , người kia lấn ...Thấy mà muốn làm mệt ....Bực quá , trễ học rồi .....
Nó zô lớp trễ 20p ....Cái máy tính mọi hôm nó hay ngồi hôm nay đã có con nhỏ nào ngồi ....Thôi ngồi đại cái máy gần cửa lớp vậy ......
- Dạ , xin lỗi anh , máy này có ai ngồi chưa vậy anh ?
- Chưa , bạn ngồi đi ....
Nó ngồi xuống , zô trễ biết cái gì nữa mà học với hành ....Ngó qua thằng kế bên coi .....
- Bạn ơi , né cái tay qua cho tui ngó một cái , nãy giờ zô trễ hổng biết gì hết trơn á....
Thằng đó nhìn nó rồi cười .....Ưà , ai nghe nó nói một hồi cũng cười gần chết .....Nó là cây hài của xóm nó mà ....Mà công nhận thằng này cười lên đẹp trai qúa chứ ....Chà , hình như người thành phố đa số đẹp trai không hay sao ấy ......Mới zô học chưa biết cái gì thì đã được giải lao ...Ừ ...giải thì giải chứ .....Nó đi ra ngoài cổng mua chai trà xanh uống cho đở khát , nãy giờ chạy mệt thấy bà.....
- Uả , mua nước hả....
Nó quay qua và nhận ra là cái thằng lúc nãy ngồi kế nó ....Nó Ừ một cái chiếu lệ rồi bỏ đi vô ...
- Bạn gì ơi , chờ tui đi zô zới .....
Nó đứng lại chờ ....cái thằng ...đi zô lớp cũng phải chờ phải đợi.....bực....
- Bạn tên gì vậy ...
- Thanh Lâm .....
- Ờ , mình là Hải .....21 tuổi....
- Ờ , vậy anh Hải lớn hơn em rồi , em mới 18 à......
Cái thằng tên Hải đó cũng thuộc đạng nhiều chuyện nè ....Nói nhiều thấy ơn luôn á...Nhưng mà dù sao cũng zui ....Cuối cùng thì ngoài anh Huy nó cũng đã có thêm một người anh - một người bạn .....Nó không còn lẻ loi trong cái thành phố bự chảng này nữa.....Ừ ....nó đã thôi hết cô đơn .....


- Nhóc ơi , mai chủ nhật đi chơi với anh hông ?
- Đi đâu zậy anh ?
- Ừ , tụi bạn anh rủ đi thác Giang Điền chơi , đi cho zui nghen nhóc...
- Thôi , anh đi với bạn anh đi , chứ em đi theo làm cái gì !!!!
- Đi đi nhóc , tụi bạn anh hòa đồng lắm , đi nha ....
Kể từ hồi nó lên đây tới giờ cũng chưa được đi đâu ....Thôi thì đi chơi cho zui .....Có nhiều người thì quen nhiều bạn mà....Có gì phải ngán chứ .....Nó lên phòng chuẩn bị đồ ....Chà chà , từ hồi lên Xì gòn tới giờ nó mới phát hiện ra là tủ đồ của nó ngày càng nhiều à nghen .....Lên đây tự nhiên " ngựa " dữ rồi à .....
Sáng sớm , chiếc xe du lịch bấm còi inh...inh trước cổng nhà ....Nó ngại ngại bước từng bước theo anh Huy .....Nó thấy run run ...Ừ , người ta toàn là những người có địa vị ở cái đất Sài gòn này ...còn nó chỉ là một thằng nhóc ăn nhờ ở đậu thôi mà.......
- Huy ơi , nhóc đó là ai vậy mày .....
- Em tao đó ......
Cả đám nhìn nhau hông nói hông rằng .....Hình như có chuyện gì đó hay sao ....Nó cũng im re hông nói câu nào ....Bắt đầu nhức đầu rồi ....Híc....quên nói với anh Huy là nó đi xe hay bị nhức đầu lắm .....Nó ngồi cà gật cà gù ....Mệt quá .....
- Bị gì vậy nhóc ?
- Em nhức đầu quá à .....
Rồi anh Huy mượn chai dầu gió của cái chị gì ngồi phía bên dưới xoa xoa đầu cho nó ....Cũng khá hơn chút đỉnh rồi .....Anh Huy kéo nó dựa vào vai anh .....Ừ , nãy giờ mới tìm được cái chỗ dựa thoải mái nè.......Gật gù hơn 1 tiếng cuối cùng xe cũng ngừng lại rồi ....Cả đám kéo xuống xe ....Ôi trời ơi , khỏe quá , nó như cá gặp nước , mới tuột xuống xe hít hít mấy cái mà thấy người khỏe ra nhiều rồi ......
Ổn định chỗ nghỉ ngơi xong xuôi , anh Huy chỉ nó từng người một :
- Nhóc , anh giới thiệu cho nhóc làm quen nghen , mấy đứa này là bạn anh từ hồi học cấp 3.....Đây là anh Tài , đây là anh Hoàng ....Chị Mai , Chị Nga và còn người kia là Chị Ngọc.........
- Dạ , em biết rồi ....Uhm ...em là Lâm , nhà em ở dưới quê á ....em lên đây giúp việc nhà cho anh Huy , em 18 tuổi.....
Anh Tài nhìn nó .....Nó cũng nhìn anh Tài chằm chằm ...tóc xoăn đen......cũng khá đẹp.....rồi anh tài nhìn chị Ngọc một cách nhìn kì lạ......rồi anh ấy nói một câu khó hiểu :
- Hổng chừng lịch sử lập lại à nghen ......
Mọi người nghe xong câu đó đều im lặng rồi chị Ngọc nhìn nó ....Anh Huy thì nhìn chị Ngọc.....Cả một bầu không khí bí hiểm bao trùm lên đầu mọi người ......Tự nhiên chị Ngọc bỏ đi ....
- Thôi ngọc đi thay đồ đây .....
Thế là mọi người đứng đậy lúi cúi lấy đồ đi thay ....Anh Huy kéo nó ra một góc ....
- Tụi thằng Tài mà có nói gì hay chọc ghẹo gì thì em cũng đừng để ý nghen .....
Nó cười hiền lành :
- Em biết rồi mà.....
Chà , nước mát quá .....Lâu lắm rồi nó hổng được tha hồ bơi lội như hôm nay .....Ngày xưa dưới quê nó thuộc hàng lão luyện của bơi lội mà....Còn nhớ ngày đó , nó thách thức cả đám bạn bơi qua sông Cái .....cả đám bơi nữa chừng là mệt đứt hơi ...Còn nó bơi một lèo qua tới bờ bên kia ......
- Mọi người nghe nè......
Anh Hoàng đứng lên vỗ tay ra hiệu cho mọi người tập trung .....
- Bây giờ mình thi bơi đi ....ai về trước được quyền chọn một người trong đám để hun một cái ....Chịu hông .....
Cả đám con trai la hét đồng ý ....Cả đám con gái có vẻ hổng thích lắm ...Ừ thì thắng hay thua thì con gái cũng lỗ mà....Nhưng hổng sao ...tất cả đều OK hết .....Nhưng nó lại hổng thích chơi , bơi gì trong cái chỗ bé tẹo này ....Thôi ai chơi thì chơi đi , nó leo lên .....
- Em hổng chơi đâu .....
Cả đám nhao nhao :
- Sao zậy nhóc , chơi cho zui .....
-Thôi , em bơi dỡ ẹc à....Mấy anh chị cứ chơi đi .....
- Zậy em đứng nó đếm dùm tụi anh nghen ....
Nó đứng trên bờ , la lớn thiệt lớn :
" Chuẩn bị....Một ....Hai ....ba ....."
Mọi người đang ra sức bơi ...Dẫn đầu là anh Huy ...tiếp theo là chị Ngọc .....Và ....Ú...ú.....Anh Huy về nhứt rồi ....he he he .........Phù , trưa rồi....Mọi người kéo nhau lên bờ .....Tấm bạt được trải ra ....Đồ ăn đồ uống dọn ra la liệt ....Anh Tài và anh Hoàng đứng lên ra dáng MC.....
- Kính thưa quý dị , bây giờ là phần trao giải thưởng cho cuộc thi bơi lội vừa rồi ...Chúng ta hãy cùng chào đón Mr. Huy ......
Anh Huy bước lên trên vài bước.......
- Huy à , giờ mày chọn đi ....mày muốn hun ai ...hay mày hun tao đi hen .....
Mọi người cười rần rần ....Nó cũng cười gần chết .....Hai anh này đúng là quậy hết biết ....Anh Tài cản lại :
- Ây da, Tài à , mày khùng rồi đó hả ...thằng Huy phải hun con Ngọc chứ sao lại hun mấy chứ hả.....
- Ây da , zậy tại hạ xi lỗi nha.....
Nó nhìn qua chị Ngọc....Chị ấy đang ngồi cười mỉm mỉm....cái kiểu cười của con gái đang thẹn thùng mắc cỡ....Ừ , chắc anh Huy và chị Ngọc đang yêu nhau ...Vậy mà Anh Huy nói chưa có người yêu ....Cha này xạo thấy ớn luôn .....
- Mọi người !!!! Người mà Huy muốn chọn hun là.....Nhóc Lâm .....
Phụt..ụt....ụt......Nó phun hết cả ngụm trà xanh trong họng ra ngoài ....Hơn chục con mắt nhìn về nó .....Trời ơi , cái anh này giỡn gì kì vậy trời .....Chị Ngọc nhìn nó như muốn ăn tưới nuốt sống hay sao á.....Anh Tài lắc đầu .....
- Lịch sử lập lại rồi ......
Có từ chối như thế nào thì cuối cùng nó cũng hổng thoát khỏi cái "hun " quái quỷ kia .....Mà nó thấy cũng zui zui ......Lúc anh Huy đứng sát nó , nó cảm giác như người nó bị điện giật ....nghe tê tê ......Cái mùi trên cơ thể của anh Huy làm nó cảm thấy nóng ran khắp người ......
Xong tiết mục " trao giải" ....Mọi người rủ nhau chơi đánh bài ....Ba chị gái vô một tụ ....Anh Tài một tụ ....anh Hoàng một tụ ...và anh Huy một tụ.....Chơi 1000-2000 thôi , nó thì hổng chơi , nó nằm dài xuống tấm bạt....Nó thấy hơi mệt ....hơi buồn ngủ ....Anh Huy kéo cái đầu nó gối lên đùi của anh ....
- Nằm trên đùi anh nè , nằm dưới đất đá lỏm chỏm sao nắm ......
Nó cười ....Nó nắm mắt lại...Tất nhiên là hổng ngủ....sao mà ngủ dược với cái sòng bài um sùm vậy ...Nó nhắm mắt để đó .....Hình như nãy giờ anh Huy thua hơi bị nhiều thì phải ....Nó ngồi dậy coi tình hình thế nào ....Trời đấtthua là phải , đánh bài gì mà dở ẹc....đánh hổng suy nghỉ gì hết mà......Nó ngứa nghề ...
- Anh đánh tệ zậy , ra em đánh cho .....
Anh Huy gãi gãi đầu rồi đứng dậy cho nó đánh ...Sở trường của chàng mà ....Anh Huy ngồi kế bên nó , quàng tay qua cần cổ của nó .....Mà công nhận nó quánh bài sao mà giỏi dữ.....Mới zô tới nhứt 3 ván liên tiếp , chặt 3 con heo ......
- Anh Huy , kiếm cái bịch xốp dùm em đi ....
- Chi vậy nhóc ....
- Đựng tiền chứ chi anh , lát mình ăn nhiều quá tiền bỏ đâu cho hết ......
Xế chiều , sòng bài đã kết thúc ...Annh Hoàng , anh Tài đều chắp tay bái nó làm sư phụ .....Mấy chị thì nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ ....Anh Huy thì cười hả hê.....
- He he , tụi bây thấy sự lợi hại của " bồ " tao chưa .......
Nó nhéo anh một cái ....Cái anh này ...Sao mà hay giỡn kì cục ghê á....Anh Tài nhìn nó , miệng méo xẹo......
- Híc , mai mốt anh qua Ma Cao quánh bài em nhớ đi chung với anh nha, qua đó anh em mình làm giàu .....
Mọi người cười rần rần .....Nhưng duy chỉ có chị Ngọc là hông cười ....Hình như từ lúc chơi cái trò "hun " thì chị Ngọc đã bắt đầu tỏ thái độ ghét nó .....Nó cũng lấy làm lạ....Tại sao anh Tài lại hay nói lịch sử lập lại......Lịch sử gì kia chứ ....Còn chị Ngọc với anh Huy , nếu yêu nhau sao thấy anh Huy chả tỏ vẻ gì là quan tâm tới chị Ngọc hết vậy .....Hey , người thành phố khó lòng quá.....


Cuộc vui nào rồi cũng tan ....Nó lại trở về cái vị trí cũ....Osin.....Lúc này anh Huy lại hay đi làm ca nên thời gian nó và anh gặp nhau rất là ít .....Nhưng mỗi lần không gặp anh Huy nó lại thấy nhớ nhung bồn chồ sao sao á.....Hổng lẽ nó ...yêu ....Trời đất , sao nó lại có cái ý nghĩ bậy bạ vậy chứ ....anh Huy là con trai ...nó cũng là con trai ...sao mà yêu được .....Với lại nó cũng hông muốn vì ba cái chuyện tầm phào này mà làm mất đi tình cảm anh em giữa nó và anh Huy .....Thôi thì nếu có yêu nó cũng xin giữ trong lòng ......
Hôm nay anh Huy đi ca 2 ....Mới hơn 1 giờ trưa là đã ra khỏi nhà......Nó dọn dẹp tới gần 5 giờ thì chuẩn bị đi học....Sao con mắt của nó cứ giựt liên hồi vậy ta ....Hồi dưới quê má nó nói giựt con mắt là có điềm.....Vậy điềm gì ta ...Xui hay hên hả trời .......Ui mệt ,mê tín quá .....
6 giờ chiều ...Nó khóa cửa đi học.....Sao hôm nay trong bụng nó cứ thấy nóng nóng sao sao vậy cà....Ngồi học mà cứ lo lo sao á......Hổng biết chuyện gì nữa ta ....Nó cứ linh tính là đã có chuyện gì rồi ......Vừa ra về là nó tót lên xe đạp thiệt nhanh về nhà....Chết rồi , nó biết thế nào cũng có chuyện mà.....Nãy nó đi nó khóa cửa rồi vậy sao bây giờ cửa lại mở.....Ăn trộm .....Chết ....giờ sao đây ....Nó đi vào nhà ....Uả , xe anh Huy .....sao về sớm vậy ta .....Bước zô trong ....trời đất ....máu ở đâu mà nhỏ từng giọt dài dài vầy nè......Mở cây đèn ra...Nó hết hồn hết vía khi thấy anh Huy mặt mày máu me tùm lum .....Nó nhào zô ...
- Anh Huy , có sao hông anh , anh bị gì vậy .....
Nhướng cặp mắt lên nhìn nó ....anh nắm tay nó nói , cái giọng nói nghe yếu ớt làm sao ...
- Anh hổng sao , té xe thôi ......
Nó đi zô nhà lấy bông gòn với chai Oxy già ra .....
- Anh Huy , ráng ngồi dậy em rửa cho ....Hổng thôi nhiễm trùng bây giờ .....Mà sao anh hổng đi bệnh viện .....
- Anh....hổng có ...sao ...bệnh viện chi ....Anh xin cơ quan cho về sớm ....tính nằm tý rồi lấy thuốc xức.....
Nó lấy bông gòn ngồi rửa vết thương cho anh .....Nó biết anh xót lắm ...nghe tiếng hít hà của anh mà nó muốn khóc....Rồi như kiềm hông được nước mắt ...Nó khóc...nó khóc quá trời luôn .....Anh nhấc cánh tay xoa xoa đầu nó ...
- Anh có saoi đâu mà khóc hả nhóc ...Công an giao thông té xe là bình thường mà......
Nhưng nó vẫn khóc ...Nó thấy thương anh quá .....Nó khóc riết cho tới lúc nó rửa xong vết thương cho anh ......Anh Huy ngồi dậy , bước xuống ghế sa - lon .....
- Anh tính đi đâu ...
- Anh tính rửa rái thay đồ ....
- Anh nằm đó đi , em lên lau tay chân rồi thay đồ dùm cho ......
Nó xách cái thau nước nóng với cái khăn lông sạch lên lau tay chân , lau mình mẩy cho anh ....Nó lại khóc .....Nhìn những vết bầm trên người anh nó không kiềm dược nước mắt....Cái lũ khốn nạn đua xe ......
Tối hôm đó , nó dìu anh lên phòng rồi nó cũng ngủ ở đó luôn ....Anh nằm trên giường ...Nó nằm dưới đất ....Mặc dù anh kêu nó lên giường nằm nhưng nó không chịu , nó sợ nằm ngủ quơ tay chân trúng vào vết thương của anh .....Nó nó đất quen rồi mà.......
Sáng hôm sao , nó dậy thiệt sớm để nấu cháo .....Tô cháo hột gà nóng hổi....Ăn nhiều mới lại sức chứ .....Anh đòi xuống dưới nhà .....Nó dìu anh xuống dưới ....Nó hổng dám mạnh tay bởi vì chỗ nào trên người anh cũng có vết thương ....Nó thấy anh bước đi khó khăn ....Nó lại khóc.....Sao mà nó hay khóc vậy kia ....
Đút anh ăn hết tô cháo ...Nó lại tiếp tục rửa vết thương cho anh ...Hồi tối nó lên mạng thấy người ta nói vết thương rửa càng nhiều thì càng mau hết ....Nó rửa vết thương cho anh , mới tối hôm qua tới nay mà vết thương đã bắt đầu sưng tấy lên .....Nó lại khóc .....khóc xong nó đỡ anh nằm xuống sa-lon ......Anh nằm ngủ một hơi , tới giờ ăn , nó kêu anh dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc...Nó mới chạy đi mua bịch thuốc về kia ....
- Anh Huy , dậy ăn cháo uống thuốc đi anh .....
Chắc anh mệt quá nên ngủ mê hay sao vậy ....Nó lại kế sát bên chỗ anh nằm ...
- Anh Huy , dậy ăn chút cháo nè ....
Nó vẫn hổng thấy anh dậy ....Nó lắc người anh ....Cũng hổng phản ứng gì hết ....Tự nhiên nó thấy sợ quá ....Hổng lẽ anh ....Tầm bậy , làm gì có ....Nó lắc anh mạnh hơn nữa......
- Anh Huy , anh Huy ....nghe em nói gì hông ...mở mắt ra đi ........
Anh vẫn nằm đó và im lìm .....Nó run quá ......Nó xốc anh dậy tính dưa anh đi bệnh viện .....Người nó run bần bật .....Bằng mọi cách nó phải dưa anh đi bệnh viện , Nó khóc nhiều lắm .....nó khóc còn nhiều hơn tất cả những lần từ tối hôm qua tới giờ cộng lại.....Nó vừa ôm anh vừa khóc....Nó cố hết sức dìu anh ra tới cửa.....Rồi bất chợt hai cánh tay của anh Huy nắm hai cánh tay nó .....rồi anh bất ngò mở mắt và hun lên môi nó một cái ....Hết hồn , nó đẩy anh ra một cái rầm ......Á.....á....
Nó chạy lại đỡ anh lên sa-lon......Anh nắm hai bàn tay đang lạnh ngắt của nó ......
- Nhóc ơi , anh yêu nhóc .....
Nó hết hồn .......trợn tròn con mắt lên nhìn anh ....Nó nghĩ anh bị sốt hay bị thương gì đó ở não rồi .....Nó rờ lên trán của anh ...Đâu có sốt .....
- Anh hổng sao đâu nhóc , trầy bên ngoài à...Anh nói bằng tất cả sức lực đang có ....bằng tất cả sự bình tĩnh và bằng trọn trái tim ....: anh yêu nhóc
Nó bất ngờ quá ...nó biết nói gì bây giờ ...thôi thì nó im lặng.....
- Có thể nhóc sẽ xem thường anh hay coi anh là một thằng bệnh hoạn ....Nhưng , anh yêu nhóc ....anh muốn nói cho nhóc biết là anh yêu nhóc......
Nó khóc ....nó khóc không biết vì sợ...vì xúc động hay vì hạnh phúc ...Nó khóc ....khóc trong tràn ngập yêu thương .....khóc ....Ừ thì là khóc .....
- Em cũng yêu anh .....anh Huy à !!! Em muốn em được sống với anh mãi mãi như những ngày tháng vừa qua ....
Anh vuốt đầu nó như một sự thể hiện lòng che chở....
- Ừ , nhóc của anh ........
---------------
Bỗng......Bịch ...Một cái gì đó vừa mới rớt xuống nền nhà....Cả anh và nó quay lại thì thấy chị Ngọc đang đứng ngoài cửa....Chị Ngọc đang khóc.....Mấy trái cam rớt lăn lóc trên nền nhà....Chị Ngọc nhìn nó rồi bỏ chạy ....Nó cũng cố gắng chạy theo ...
" Chị Ngọc, chị Ngọc...."
Anh Huy gọi nó lại ....anh không muốn nó zí theo chị Ngọc....Nó quay lại , lụm mấy trái cam bỏ lên bàn ....Nó ngồi kế bên anh , nó lo cho anh sẽ bị mọi người xa lánh ....Nó thở dài .....
- Hey , chắc chị Ngọc tới thăm anh , thấy cảnh vừa rồi chỉ hết hồn bỏ chạy....Hổng biết mai mốt làm sao anh nhìn mặt mọi người nữa....Tất cả tại em hết .....
- Hổng sao đâu nhóc , mọi người ai cũng biết anh vậy mà.....Còn về Ngọc....đó là một chuyện dài ....dài lắm
" ....Cách đây hơn 2 năm , lúc đó anh mới vừa vào làm trong nghành giao thông ,lúc đám bạn anh tới 7 người chứ hổng phải 6 người, lúc mà ba má anh còn ở Việt Nam ....Ngọc rất được lòng ba má anh .....Ừ thì Ngọc là một cô gái xinh đẹp , nhà giàu , học cao .....Nhưng lúc đó anh không thích Ngọc mà lại thích một thằng bạn chơi chung với cả đám tụi anh ....Ngọc biết được chuyện đó ....Ngọc tìm đủ mọi cách để ép người đó bỏ đi ...Và Ngọc đã thành công....Người đó đã bỏ đira tận ngoài Hà Nôi ...bây giờ thì đã có vợ con ....Kể từ đó anh thay đổi cách nhìn về Ngọc....Ngọc là một cô gái tham lam , nham hiểm.....Em cũng đứng tiếp xúc nhiều với Ngọc quá ....."
Một câu chuyện buồn ....Một người con gái mưu mô ....Nó thầm trách người kia tại sao lại hèn nhát bỏ đi ...Tại sao lại không dám ở lại thách thức với tất cả....Hay tình yêu chưa đủ lửa....Nó không biết ...Nó chỉ biết có ngày nó sẽ cho Ngọc biết thế nào là lễ độ.....Nó sẽ không hiền đến mức nhu nhược ...Nó chúa ghét những người không dám bảo vệ những gì thuộc về họ......


Nó với anh càng ngày càng cảm thấy không thể nào sống thiếu nhau ....Nhưng anh bận quá ...Ừ thì anh làm việc nước mà...nó đâu có cái quyền giữ anh là của riêng nó ....Sáng ...Hôm nay anh đi làm cả ngày , chiều mới về ....Thôi , bắt đầu dọn dẹp thôi .....
Bính ...bong....
Uả ai vậy ta ...Tiền điện tiền nước gì lấy hết rồi mà.....Hay tụi tiếp thị.....Nó chạy ra thì thấy chị Ngọc ....Chà....bà này tới đây chi ta ....Nó làm ra vẻ ngơ ngác theo đúng tính chất của con nai vàng ....
- Chào chị , chị kiếm anh Huy hả ....anh Huy chiều mới về .......
Ngọc không nói không rằng mà nhào zô trong nhà ....Người gì mà zô ziên thấy ớn....Mày ngang ngược tao cho mày biết thế nào là dân quê nha con .....Nó cũng theo Ngọc đi vào nhà...
- Ê , có trái cây gì lấy ra ăn coi .....
Nó vẫn cười một nụ cười tươi như hoa ....Ừ thì lấy trái cây cho người ta ăn ...Kệ cha nó .....Nó dọn ra một dĩa trái cây ....Cam , xoài , dưa hấu ....Vừa để xuống bàn , con Ngọc trề môi chê bai ....
- Mấy trái này sao mà ăn trời ....Mày dọn cái khác đi ....
Nó chưa kịp lấy đĩa trái cây lên thì Ngọc quơ tay hất cả dĩa xuống đất .....Nó nhìn Ngọc chăm chăm .....Con Ngọc coi bộ hả hê lắm , nó kênh kênh cái mặt lên .....Thằng Lâm phải cúi xuống dọn dĩa trái cây đổ tùm lum ... Ừ thì con đó khùng , nó hổng thèm chấp .....Nhưng ....con khùng kia hổng dừng lại ở đó ,nó ngồi nói móc nói méo....
- Cái thứ nhà quê mà bày đặt lên mặt hả cưng ....chị từng xử một thằng như cưng chạy con đuôi rồi .....
Nó vẫn im re ....Coi như nó nhịn ...Nó biết là con này đang nói về cái người ngày xưa của anh Huy .....Ừ ,nó điên mà , muốn nói gì kệ cha nó .....
- Tao đang nói mày đó , cái thứ mất dạy , ai dạy mày lên đây cướp người yêu của người khác vậy hả .....
Hết nhịn nổi rồi ....Máu điên của nó chạy lên tới não rồi ...Nó buông cái dĩa trái cây xuống rồi lại gần chỗ con Ngọc....Nó nhìn con Ngọc rồi cười cười :
- Chị nói ai mất dạy vậy hả chị......
Con Ngọc đứng lên , khoanh tay như thách thức :
- Tao nói mày đó , mày làm gì tao .....
Nó đưa tay lên tát zô mặt con Ngọc một cái bốp chá lửa.....Cái tán mạnh lắm ....In liền 5 dấu tay lên mặt con Ngọc mà....Sức con trai như nó mà tán thì hên là chưa méo mỏ à nghen......Con Ngọc cũng giơ tay lên tính tát lại nó ....Nhưng con Ngọc quên rằng nó là con trai ....Nó chụp tay con này và hất một phát con này ngã lăn .....
- Mày dám đánh tao hả thằng chó .....
Nó lại sát con Ngọc và tát thêm một cái nữa ......
- Tao mới đánh mày nữa đó ....làm gì nhau hả....Mày đừng có tưởng tụi con nhà giàu như tụi bây thỉ tao ngán .....Tao chứ hổng phải như cái người ngày xưa nào đó đâu .....
- Tao hổng bỏ qua chuyện này đâu .....Tao sẽ nói anh Huy ....
- Nếu mày muốn nói thì ngồi đó chờ đi ....5 giờ chiều anh Huy về đó .....
Rồi nó lại đi vào trong bếp lục đục làm việc ....Con Ngọc tức tím cả mặt....Ngọc biết rằng mình đã gặp đối thủ ...Ngọc cũng biết rằng thằng nhóc này không phải hiền lành như cái người ngày xưa mà nó từng đuổi....Ừ ..Thằng nhóc này khó nuốt à ...
Biết mình đang thất thế ...Ngọc đứng dậy đi về .....Nó sẽ còn quay lại .....Nó cũng không phải một người dễ từ bỏ....Ừ , không dễ từ bỏ đâu ....Thằng Lâm tiếp tục ra dọn dẹp dĩa trái cây ....Ý, con Ngọc bỏ quên cái giỏ......Nó nhìn cái giỏ và........
- Nhóc ơi nhóc , anh về rồi nè.......
Nó nằm im ru trên cái ghế sa-lon , trên bàn có cái giỏ của con Ngọc......Nó nằm đó , không lên tiếng .....Hai bàn tay nó lạnh ngắt ( Nó mới ngâm trong nước đá mà ...) ....
- Uả nhóc , sao nằm đây .....
Anh nắm hai bàn tay nó .....
- Trời đất , sao tay lạnh ngắt vậy nè , bịnh hả......
- Em hổng sao hết á......
Anh quay qua cái bàn tính kiếm ly nước cho nó thì đụng cái giỏ......
- Cái giỏ của ai vậy nhóc.....
- Của.....
- Của ai , ai vừa ở đâu vậy ....
- Của chị Ngọc.....
Anh Huy trợn tròn con mắt ....như có linh tính chuyện gì sắp xảy ra ....Huy chỉ sợ như ngày xưa ...Ngọc là một người ngang tàng mà....Cô ta có thể làm tất cả ......Anh lật cái mặt của nó lên .....Trời đất .....5 dấu tay ....
- Ngọc đánh em hả....
Nó không nói gì , chỉ nằm quay mặt chỗ khác ......
- Anh sẽ gọi điện cho Ngọc , anh sẽ bắt Ngọc xin lỗi nhóc.......Anh không muốn chuyện như ngày xưa...
Anh đi lên trên lầu .....Nó ngồi dậy cười cười ......Nó sờ tay lên mặt....Chà cũng đau dữ à nghen ....Nó hả hê vô cùng....Nó như trả được mối thù cho cả người ngày xưa mà Ngọc đã từng mạt xát người ta .....Nó hả hê vì Ngọc đã được dạy một bày học....Một bài học về sự lễ độ ....Hy vọng nó sẽ bớt ngang tàng ....Đúng là tánh của con nhà giàu.....Nó như là một đại diện cho dân quê dạy cho dân thành phố biết thế nào là tôn trọng người khác ........



- Alo , Ngọc hả , sao em lại đánh Lâm hả.....
- Em hổng có , nó đánh em thì có ....
- Thôi , anh hổng tin đâu ,ai mà dám làm gì em chứ ....anh rành em quá mà...
- Em nói thiệt là em hổng có ....
- Hổng nói nhiều , anh muốn em xin lỗi Lâm , không thì đừng bao giờ nhìn mặt anh nữa ....
- Anh Huy ....anh Huy....alo ...alo...
Một ngày đẹp trời ....Tại một quán cafe .....Nó , anh Huy và cả Ngọc.....Ba người ngồi đó ....Hôm nay nó là nhân vật chính mà .....
- Ngọc à , nếu em lỡ tay đánh Lâm thì em xin lỗi đi , dù sao em cũng lớn hơn Lâm mà.....
- Nhưng mà em ...em hổng có.....
- Thôi , em không nói thì thôi , anh với Lâm đi về , từ nay đừng nhìn anh nữa....
- Thôi được rồi , coi như em xin lỗi.....em có lỗi.....
Nó nhìn mặt Ngọc mà trong lòng hả hê lắm ....Ừ , phải vậy chứ .....he he he .....Nhìn Ngọc mặt mày đỏ ké vì tức là nó biết thế nào cũng có chuyện gì đó nữa......Kệ , ai chơi tới đâu nó chơi tới đó .....Tất cả vì tình yêu....Ai dám đụng tới tình yêu của nó thì nó liều mạng......
- Rồi hai chị em huề nha ....Ngồi đây chờ anh tý , anh vào toilet.....
Anh Huy vừa quay lưng đi là Ngọc trở mặt liền ....Nó cũng hổng vừa gì , anh vừa đi là nó ôm bụng cười sặc sụa ...cười trên sự đau khổ của người khác ...Ngọc tức lắm ....
- Mày giỏi lắm nhóc , tao hổng ngờ mày cũng thuộc dạng cao thủ ....
- Không cao tay để chết hả chị.....ha ha ha .....Mà chưa hết đâu chị à....Còn màn hai cảnh một nữa......
Nó nheo mắt với Ngọc một cái rồi cầm ly nước Cam của Ngọc tạt thẳng vào quần áo của nó ...Ngọc hết hồn .....Nó nhanh tay đạt cái ly về vị trí trước mặt Ngọc rồi nó giả bộ la .....
-Á ...chị Ngọc, chị làm cái gì vậy .....
Mọi người trong quán cafe tập trung nhìn về phía phát ra tiếng la thì thấy người nó toàn là nước cam .....Anh Huy từ trong toilet bước ra ......Anh chạy vội tới la lớn ...
- Em làm cái gì zậy hả Ngọc......
Ngọc chưa kịp hiểu chuyện gì .....Cô lắp bắp ....tay chân run run ....
- Em .....em ....hổng biết nữa....
Anh Huy cầm ly nước cam của Ngọc lên ......
- Nước cam của em đâu hết rồi hả....Em là con nít hay sao mà làm cái trò tạt nước ngay giữa quán xá zậy hả.......
Ngọc giơ tay xua xua ....
- Em hổng có ....em hổng có mà.....
- Em hổng làm thì ai làm , hổng lẽ Lâm tự lấy nước cam đổ vào người mình ....Em quá đáng lắm ....anh không muốn gặp em nữa......
Mọi chuyện kết thúc ....Nó đã thắng ....Nó đã Huy mất lòng tin nơi Ngọc . .....Nó đã trả thù được cho người ngày xưa ....Nó đã cho Ngọc biết không phải ai cũng chọn cách bỏ đi ....Không phải ai cũng lẫn trốn ......Không phải ai cũng có thể để người khác chà đạp....
----------------------
Sao khi nếm mùi hai lần thất bại ....Ngọc nhận ra được một điều ....Ngọc không phải là đối thủ của thằng Lâm.....Tuy nhà quê nhưng nó là một thằng cao tay ....Dựa vào một mình Ngọc sẽ không thể nào làm gì được nó .....Nhưng lòng người khó lường , nhất là lòng dạ đàn bà.....Ngọc sẽ không bao giờ bỏ qua chuyện này ....Huy phải là của Ngọc chứ không phải của một ai khác ....Chỉ riêng một mình Ngọc........
- Alo ....dạ con Ngọc nè bác ....Dạ bác bên đó khỏe hông ạ......
- Dạ , bác ơi , bác có tranh thủ về đây được hông bác ....Anh Huy ....híc ...híc....
Nới hai chữ anh Huy là Ngọc bắt đầu khóc .....Khóc là một trong những cách có thể lấy lòng người khác hiệu quả nhất....
- Bác ơi , anh Huy ....ngựa quen đường cũ , đang sống chung với một thằng nhóc đó bác ơi ......
Ngọc đã khôn ngoan kêu gọi cứu tinh .....Người có sức ảnh hưởng nhất sắp xuất hiện ....Lần này để coi ai sẽ hơn ai ....Huy chỉ dành riêng cho Ngọc....chỉ cho Ngọc mà thôi .......
---------------------------
Sáng , nó ngủ dậy và thấy trong người bồn chồn ....Tự nhiên hôm nay nó thấy bức rức quá .....Linh tính cho nó biết hôm nay sẽ có chuyện gì kinh khủng lắm .....Nó chạy xuống nhà ....may quá , anh vẫn chưa đi làm .....
- Anh ....
- Gì đó nhóc , sao dậy sớm zậy ...
- Hôm nay anh nghỉ làm một ngày được hông .....
- Sao vậy nhóc , nhóc bị gì hả.....
- Em ....em hổng biết nữa....tự nhiên em thấy trong lòng bất an sao sao á.....
Anh xoa đầu nó rồi hun lên mặt nó một cái .....
- Em mê tín quá à....Thôi , chiều nay anh xin về sớm ....Ở nhà hổng nghĩ ngợi gì nữa nghen.......
Anh đi làm rồi ...chỉ còn một mình nó ....Cái cảm giác bất an lại lùa về .....Nó thấy sợ đến nổi hết da gà.....Nó hổng biết sao nó lại thấy vậy ....Ừ , tự nhiên nó thấy sợ ...tự nhiên nó sợ xa anh Huy ....Nó thật sự rất sợ.....
Bính ....bong......
Tiếng chuông cửa làm nó hết hồn .....Hỗng lẽ Ngọc tới nữa....Nó vén màn cửa nhìn ra ngoài ....Hổng phải Ngọc....mà là một bà nào đó ....Nó thấy quen quen ...hình như nó thấy người này ở đâu rồi nè.....
- Dạ , chào bác , bác kiếm ai .....
- Tui không kiếm ai hết , tui về nhà tui .....
Nó nhìn kỹ người đàn bà này một lần nữa....À..à , có lần nó đã thấy hình người này chụp chung với anh Huy ....Vậy là mẹ của anh Huy hả.....
- Dạ , bác là mẹ của anh Huy hả....
Nó đon đả mỡ cửa rồi rót nước , lấy trái cây ...Nó làm nhanh như một con sóc.....Hy vọng sẽ có điểm cao với mẹ anh ......
- Con ngồi xuống đây bác nói chuyện chút đi .....
- Dạ .....
Bà trầm ngâm một hồi rồi uống một ngụm trà......
- Con quen như thế nào với thằng Huy ....
- Dạ , nhà con dưới quê gần nhà bà ngoại của anh Huy...
- Uả vậy con là con của ai .....
- Dạ , con là con của Tư Lực....
- À...à....bác với ba má con cũng là chỗ thân tình ....Con lên đây học hả.....
- Dạ ......con lên đây học ....vừa học vừa làm
- Vậy con làm cái gì ...
- Dạ , con làm công chuyện nhà cho anh Huy .....
Rồi bà lại trầm ngâm ....Ừ , những người già lại cứ hay trầm ngâm như vậy .....
- Nãy giờ bác chưa biết tên con ...
- Dạ , con là Lâm....
- Uhm , Lâm nè.....Con cũng biết nhà bác đơn chiếc..có một mình thằng Huy là con trai......Bác nghe con Ngọc kể chuyện hai đứa rồi ....
- Dạ...con ....con...
- Bác hổng la hổng rầy gì con đâu ...Bác chỉ muốn con dừng lại....Con không nghĩ cho con thì con cũng nên nghĩ cho ba má con....Nghĩ cho bác ....Một người mẹ thì không ai muốn con mình.......
Bà vừa nói vừa khóc....Nước mắt của một người mẹ đã làm cho nó thật sự xiêu lòng ...Ừ , mẹ anh nói đúng ....Nó còn phải nghĩ cho anh , cho mẹ anh , cho tương lai sáng ngời của anh ....Nó yêu anh ...nó không muốn anh chịu khổ ....Neu61no1 cứ ngang bướng theo đuổi cái tình yêu vô vọng này thì vô tình nó sẽ làm hại anh ...Nó sẽ làm mất tương lai của anh ....Nó không muốn như vậy .....
- Vậy con phải làm gì hả bác ....
- Bác muốn con rời khỏi đây và không gặp thằng Huy nữa....
Trái tim nó như muốn vỡ òa ra ....Nó biết ...ngay từ lúc yêu anh nó biết nó sẽ khổ ....Nó sẽ thôi không khóc nữa ...Nó hứa với lòng nó sẽ không khóc nữa....Nước mắt chỉ làm con người ta yêu đuối hơn ....Ừ , nó sẽ không bao giờ khóc nữa......
Nó lên thu dọn tất cả những gì thuộc về nó ....Cái laptop nó để lại.....Xe đạp nó cũng để lại.....Nó không muốn lấy những thứ đó .....Nó rất cám ơn anh , nó thương anh lắm ....nó thương anh nên nó phải đi ....Nó sẽ không bao giờ gặp anh nữa.....Nó sẽ đi....Nó đặt xuống bàn một cánh hoa cắt bằng giấy màu xanh dương ....Cỏ ba lá....
Nó đi lang thang vô chừng ....Nó đã không còn xa lạ với Sài Gòn nhưng nó cảm thấy cô đơn lắm ....Nó chưa quen với cái cảm giác không có anh bên cạnh....Ừ ,nó chưa quen .....Nó muốn khóc ....nó muốn khóc thật lớn ...nhưng nó không khóc vì nó đã hứa với lòng rằng nó sẽ không bao giờ khóc...Một tay nó xách cái ba lô quần áo ...Tay kia nó xách theo tấm hình mà anh và nó chụp chung ...Nó chỉ dám xin một chút kỉ niệm cuối cùng của anh và nó .....



-Nhóc ơi , anh về rồi nè......
Ngọc từ trong nhà bước ra...Vẻ mặt hân hoan .....
- Bác ơi , anh Huy về rồi nè.....
Anh đi vào nhà và ngạc nhiên khi thấy mẹ mình ....
- Mẹ về hồi nào , hổng kêu con ra đón .....
- Mẹ về hồi sáng....
Rồi anh đưa mắt tìm kiếm .....Anh nhìn xuống bếp , nhìn lên lầu ....Như biết được anh đang tìm kiếm cái gì ...Ngọc lên tiếng như một kẻ đắc ý :
- Nó không còn ở đây đâu mà anh tìm .....
Anh chụp vai Ngọc ....
- Cô nói cái gì .....
Má anh từ trong bếp chạy ra....
- Con làm cái gì vậy Huy ....
Như đã hiểu ra mọi chuyện ....Huy thẫn thờ ngồi xuống đất ...Vô hồn .....
- Thằng đó là một người khôn khóe và hiểu chuyện ...Nó đã tự bỏ đi .....
- Không . chính là mẹ với cô ta đã ép Lâm bỏ đi ......
Rồi anh chạy lên lầu , lên phòng của Lâm .....Tất cả đã không còn .....Không còn một chút gì về hình ảnh một thằng nhóc nghịch ngợm .....Chỉ còn lại ...cỏ ba lá....
Huy đi lang thang khắp ngỏ ngách Sài gòn chỉ mong tìm được nhóc ....Nhưng Sài gòn chứ đâu phải cái hộp ....Mênh mông quá ....Huy lặng lội về quê nhưng nhóc không về quê .....Vậy nhóc đi đâu được chứ ....Điện thoại không gọi được ....Đến trung tâm thì nhóc đã xin nghỉ .........Trời ơi ....Không lẽ tình yêu là tội lỗi hay sao .....
Với số tiền mỗi tháng anh trả lương cho nó ....Ki cóp nó cũng đủ tiền mướn một cái phòng trọ gần phòng của anh Hải.....Nói chung cuộc đời cũa nó cũng gặp rất nhiều quý nhân .....Anh Hải và chị Lan ( người yêu của anh Hải ) tốt với nó lắm ....Biết được câu chuyện và hoàn cảnh của nó ....Hai anh chị kêu nó về làm phụ hai người ở tiệm dán keo điện thoại....Ừ , cái tiệm cũng đông khách lắm ....Nhờ vậy mà nó cũng lây lất qua ngày .....Tối thì nó tiếp tục đi học Tin học....Nói chung thì nó coi anh Hải và chị Lan như anh chị của nó dưới quê vậy ......
Trời mưa , ngồi trong tiệm nhìn ra mưa nó lại thấy buồn buồn ....Dù cũng đã hơn 5 tháng rồi nhưng nó vẫn buồn ....Thì thấy mưa ai mà lại hổng buồn chứ ...Chị Lan ngồi xuống kế bên nó .....
- Nhớ người đó hả nhóc....
- Đâu có đâu chị , em quên rồi ....
- Nói vậy chứ chị biết làm sao em quên được ....Thôi ráng nha em ......
Nó về phòng trọ .....Ngày nào cũng vậy ....Mỗi khi n1o về nó lại lấy bông gòn lau cái khung hình anh và nó chụp chung ....Ngày nào nó cũng lau ...Nó không muốn bụi bặm đè lên kỉ niệm đẹp của nó.....Nó lau ....nó buồn nhưng nó không khóc....Nó sẽ không khóc......
" Em lắng nghe tiếng đồng hồ cứ quay đều cứ quay đều ....em lắng nghe nhịp tim mình vẫn còn yêu anh lắm...Em vẫn mong một ngày mưa thôi xuống đây , con dường ấy sẽ khô hanh lại ...để một mai nắng lên ...mình sẽ lại về bên nhau ....."
Đang buồn mà ai chơi ác mở bài này lên ...Nó nghe mà muốn rớt nước mắt ....Nhưng nó cố gắng kiềm lại.....Ừ , có gì mà khóc...Đau buồn nào cũng qua rồi thì có gì mà phải khóc chứ ....Khóc chỉ làm cho con người ta yếu đuối hơn thôi ........Ừ , nó có khóc đâu ...
--------------------
- Bác ơi , khi nào bác mới đi vậy bác .....
- Ừ , chắc tháng sau .....
- Bác ơi , còn anh Huy sao bác....
Mẹ của Huy cũng không biết làm sao với con trai mình ...Có lẽ Huy đã quá yêu thằng Lâm.....Huy cứ tìm kiếm ....kiếm trong vô vọng ....Nhưng Huy vẫn tin một ngày nào đó Huy sẽ gặp lại nhóc.....Có mà , thế nào Huy cũng gặp lại nhóc.......
- Huy à , má muốn nói chuyện với con ......
- Má nói đi ...
- Má biết má đã sai ...Má biết tình yêu của hai đứa dành cho nhau ....Nhưng giờ thằng Lâm đã đi mất rồi ...Con cũng nên quên nó đi và lập gia đình.....
- Không , con vẫn muốn tìm kiếm ...
- Nhưng má già rồi ...con muốn má làm sao đây hả Huy......
- Con muốn tìm nhóc....
- Thôi được , má sẽ cho con một tháng....Nếu có duyên tụi con sẽ gặp lại ...Lúc đó má hông ép ....Nhưng sau một tháng con vẫn không tìm được nó thì con phải làm đám cưới với Ngọc.......
Đời trớ trêu.....Huy tìm cả năm nay rồi vẫn chưa tìm được nhóc....Chắc là anh và nhóc hông có duyên nợ ...Ừ thì một tháng nữa vậy .....Một tháng vô vọng.....Không biết giờ này nhóc đang ở đâu , làm gì ....Chắc là nhóc đã vào Đại học...Nhưng anh tìm hoài ở các trường Đại học nhưng cũng có thấy nhóc đâu....Nhóc ơi ....Nhóc ở đâu .......
------------
Chết cha ...sáng dữ rồi ...Hôm nay có bài thi mà trời ......Thôi chết rồi .....Không kịp rồi ....Nó phóng xe ào ào .....Ừ cũng may là nó đã mua được xe máy ...chứ nếu đi xe đạp chắc khỏi thi luôn cho rảnh ......
Đèn đỏ.....Chạy luôn , trễ rồi ......
Quýt.....uýt.........chết cha , công an.....Ôi sao mà khổ vầy nè.......
Nó lầm lủi dẫn xe zô ....Híc ...còn bài thi nữa chứ ....Nó mở nón bảo hiểm và cái khẩu trang ra ...Nó ngước mặt lên tính chơi chiêu năn nỉ.....
Bụp ...cái nón bảo hiểm cầm trên tay nó rớt xuống đất .....Tay chân nó lạnh ngắt mặc dù trời hổng lạnh.....Là ....anh....Huy .....Nó nhìn anh ...nó hổng biết nói gì và làm gì .....Anh nhìn nó mừng rỡ ...Anh ôm nó ngay giữa ngã tư đầy người qua lại.....Cuối cùng thì anh cũng đã tìm được nó ....Anh móc trong bóp ra ....Cỏ ba lá màu xanh dương ....Từ ngày nó đi ....anh cứ giữ hoài trong bóp ...và giờ đây anh bỏ vào tay nó .....Nó khóc...Sau một năm nén nước mắt ...bây giờ nó khóc....Nó khóc như bù vào những lần nhớ anh mà hông dám khóc....Ừ thì nó nhớ anh ...Nó sẽ khóc ....Khóc như những ngày còn bên anh ....



- Nhóc đi đâu mà chạy nhanh vậy , biết vượt đèn đỏ là nguy hiểm lắm hông ?
- Em ....em đi thi , tại trễ ...nên.....
Anh vuốt nhị tóc nó ......
- Nhóc đi thi đi .....Coi chừng trễ ...Nhớ cất cỏ ba lá may mắn nha .....À , mà nhóc học trường nào vậy ...
- Em học ở ĐH Xã hội và nhân văn ....Thôi , em đi nha ....
Anh đứng nhìn theo nó đến khi bóng của nó khuất xa dần......Anh vui quá ....Sao bao nhiêu lâu tìm kiếm cuối cùng anh cũng đã tìm thấy nó .....
- Alo , mẹ hả , con đã tìm thấy Lâm rồi .....
----------------------------------------------
Vừa tràn ngập niềm hạnh phúc khi tưởng rằng sẽ kết hôn với Huy ....Nhưng Ngọc không thể nào ngờ được ông trời lại trêu người như vậy ....Tại sao chứ ...tại sao hơn một năm rồi , tại sao nó lại quay về chứ ....Nó là ma hay là âm hồn không tan ...sao cứ theo ám Ngọc hoài vậy ......Nó sẽ không khuất phục cái số phận nghiệt ngã này đâu ....Nó sẽ làm tất cả mọi việc ....Kể cả.......
Từ ngày gặp lại anh Huy nó trở nên hoạt bát hẳn....Ừ thì con người ta khi được tiếp thêm sức mạnh tình yêu thì ai mà chẳng vui ......Nó lại được chính tay nấu cho anh những món ăn mà ngày xưa nó hay nấu ...Nó lại được nghe những bài hát mà anh hay hát vào những đêm cúp điện ......Nó sẽ được tất cả ...vì tình yêu anh dành cho nó là tất cả mà......
Cốc ...cốc.....
Ai vậy cà , mới sáng sớm mà....Hổng lẽ bà chủ nhà ....Mà nó mới đóng tiền nhà ngày hôm kia mà.....Nó đi ra mở cửa.....Là Ngọc .......Nó nhìn Ngọc ....Hơi ngạc nhiên ....Ngọc vẫn như ngày xưa ...Xinh đẹp và đầy sát khí.......
- Sao chị biết chỗ này mà tìm .....
Ngọc nhìn nó bằng cái cách nhìn ngày xưa ...Nhưng nó vẫn lễ phép gọi Ngọc bằng chị...Ừ , nó lớn rồi ....không còn bốc đồng như hồi xưa nữa...Nó 19 tuổi rồi mà....Nó đã biết thế nào là kiềm chế bản thân .....
- Sao mày cứ bám theo tao và anh Huy hoài vậy , mày muốn gì đây ?
Nó nhìn Ngọc bằng một ánh mắt tội nghiệp ....Có lẽ Ngọc yêu quá nên khùng rồi ....Nhưng nó nghĩ Ngọc không yêu anh Huy mà chỉ muốn sở hữu .....Ừ , con gái nhiều khi cứ hay thích sở hữu con trai ....
- Chị Ngọc...anh Huy không yêu chị ....Mãi mãi cũng không yêu chị , tại sao chị cứ phải làm khổ mình vậy hả.....
- Mày biết cái gì mà nói ....Nếu mày biến đi luôn thì tao và Huy đã làm đám cưới rồi mày biết không .........
- Một đám cưới không có tình yêu thì cưới làm gì hả chị.....Thôi chị về đi .....
- Mày đừng hòng có được Huy ....Tao không để yên đâu....
Ngọc đi về ....Nó thấy thương Ngọc quá...Sao vậy , sao cứ phải làm khổ mình vậy chứ .....Cái gì đã không phải của mình thì suốt đời cũng không thuộc về mình .....Nó biết khi gặp lại anh nó lại phải trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết ....Vì tình yêu của anh và nó không trải đầy hoa hồng mà lót đường bằng kẽm gai ....Ừ , cố lên Lâm à......
Chiều nay nó được nghĩ....Anh hứa là chiều nay sẽ tới phòng trọ của nó để ăn Bún chả giò......Chả giò nó tự cuốn ....Tự cuốn ngon hơn mấy bịch bán ngoài siêu thị....Bún có rồi ...Rau cũng đã lặt xong ...Nước mắm nó cũng làm rồi ....Chỉ còn chờ anh tới .....
Huy vừa dẫn xe ra khỏi nhà thì có điện thoại....Điện thoại của Ngọc....
- Anh Huy ơi , em đau bụng quá ....anh tới nhà em được không !!!!
- Anh có chuyện gấp rồi ....Mà nhà em không có ai hả....
- Ba má em đi đám cưới dưới quê rồi ....2 ngày nữa mới về ......Anh tới đây chút xíu thôi .....
- Ừ , anh qua liền .......
Trúng kế rồi ....Ngọc bắt đầu kế hoạch...Một ly nước mát có một ít thuốc ngủ...Ngọc không tin Huy sẽ không thuộc về mình ....Huy là người rất tình nghĩa.....Huy à....Huy phải là của Ngọc chứ không phải của một ai khác .....
- Em bị sao vậy , để anh chở đi bác sỹ nè....
- Dạ thôi , em cũng bớt rồi ....Phiền anh quá ...Thôi anh uống ly nước đi rồi đi.....
Không một chút đề phòng ...Huy uống ly nước mà Ngọc đưa.....Mọi chuyện đúng như kế hoạch........
Chờ hoài không thấy anh , nó gọi điện thì anh không bắt máy.....Không biết anh có chuyện gì không nữa.....Cầu trời cho anh đừng xảy ra chuyện gì ....Nó ra ngoài trước hẻm ngồi chờ anh , chờ đến khuya mà cũng hông thấy anh ....Lòng nó nóng như lửa.....Nó thức trắng cả đêm để chờ anh .....
Sáng ....cái nắng chói chang chiếu qua những tấm màn cửa làm nên một thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo....Huy lờ mờ mở mắt ra ...Hình như đây không phải là phòng của anh ....Nhìn quay bên cạnh thì anh thấy Ngọc nằm đó ...Không một mảnh vải che thân ....Anh nhìn lại mình ...cũng không khác gì Ngọc....Anh hốt hoảng chạy xuống giường lấy quần áo mặt vào ....Ngọc cũng mở mắt ra ....Huy nhìn Ngọc một cách lúng túng .....
- Anh ...anh xin lỗi em , nhưng anh không nhớ mình đã làm cái gì hết ....Hôm qua lúc tới đây ...anh gặp em ...rồi .....rồi .....
Ngọc nhìn Huy một cách thẹn thùng và mãm nguyện ....
- Em thấy không sao ....dù gì mình cũng sắp cưới mà....Để em gọi điện cho má anh bay về làm đám cưới cho tụi mình ......
Huy bước ra khỏi căn nhà đó ....lòng nặng nề .....Tại sao vậy , hộm qua xảy ra chuyện gì ...Sao anh không nhớ gì cả......Anh đưa tay đấm vào đầu mình như muốn cố nhớ ra điều gì đó ....Nhưng anh thật sự không thể nào nhớ nổi hôm qua đã xảy ra chuyện gì .....giờ anh biết làm sao đây .....Tất nhien6anh phải chịu trách nhiệm về những chuyện mình làm ....nhưng anh không yêu Ngọc và không muốn cưới Ngọc....anh không muốn nhưng......
Cốc ...cốc.....
Nó thức chờ anh cả đêm , vừa mới nắm mắt được chút xíu thì ai đã gõ cửa ....Anh Huy ....có lẽ là anh ...Nó chạy cái ào tới cái cửa ....Anh...Uả...là Ngọc....
- Chị tới đây chi mà tới hoài vậy ......
Ngọc hôm nay hiền hơn .....Dịu dàng hơn nhưng đáng sợ hơn rất nhiều ....
- Chào nhóc , hôm nay chị tới đây cho nhóc coi cái này ...Uả mà hổng mời chị vào nhà hả cưng....
Nó miễn cưỡng mời Ngọc vào phòng ......Nói thật nó chả ưa Ngọc ....Hổng lẽ nó nói là nó hổng muốn tiếp ....Nhưng thôi , để coi Ngọc cho nó coi cái gì .....
- Chị nói cho em



Cỏ 3 lá màu xanh dương Chuky



Cỏ 3 lá màu xanh dương

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Quang cao
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết Tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẽ bài sưu tầm có ghi nguồn, là tôn trọng ngời viết.
* Thực hiện những đều trên trên,là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
Cộng đồng MSM Miền Tây Nam Bộ :: Thế giới giải trí :: Truyện Gviet :: Truyện tình cảm -
Cộng đồng MSM - Gia Tộc Rồng
Cộng đồng MSM - Gia Tộc Rồng
Cộng đồng MSM Bến Tre
Cộng đồng MSM - Bến Tre
Cộng đồng MSM - Thằng Bờm
Cộng đồng MSM - Niềm Tin Xanh
Cộng đồng MSM - VipBoy.info
Cộng đồng MSM - VipBoy.info
Truy cập web tốt nhất ở độ phân giải 1024x768 và sử dụng đường truyền ADSL