Chú ýĐóng lại


Những lá thơ không đến Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

 Những lá thơ không đến Icon_DongHo20.03.12 15:38
 Những lá thơ không đến Bgavatar_06
 Những lá thơ không đến Bgavatar_01 Những lá thơ không đến Bgavatar_02_news Những lá thơ không đến Bgavatar_03
 Những lá thơ không đến Bgavatar_04_newkemdaungot_204 Những lá thơ không đến Bgavatar_06_news
 Những lá thơ không đến Bgavatar_07 Những lá thơ không đến Bgavatar_08_news Những lá thơ không đến Bgavatar_09
[Cư Dân Retrai] -kemdaungot_204
Thành viên lâu năm
Thành viên lâu năm
Aries Horse
Tổng số bài gửi : 663
Tiền lương : 1753
Gia nhập ngày : 28/02/2011
Tuổi : 34
Đến từ : Dong Nai

 Những lá thơ không đến Khongbiet
Bài gửiTiêu đề: Những lá thơ không đến
http://thanhbinhschool.com/index.php


Sáu tháng dài đợi chờ đã lặng lẽ trôi qua, từ ngày Khoa đi du học bên Pháp . Tôi ngày đêm mòn mỏi mong chờ những dòng chử yêu thương mà Khoa đã hứa hẹn trong đêm cuối cùng tạm biệt chia tay. Hôm đó, tôi đã mời Khoa lại nhà dùng cơm tối, một bửa cơm thịnh soạn mà tôi đã tự làm cho người tình, trước sự ngạc nhiên của gia đình . Tôi đã làm cho Khoa những món ăn mà Khoa ưa thích nhất .

- Bửa nay chắc có mưa to bảo lớn ngập lụt, Má tôi nói . Thằng này hồi đó đến giờ có thèm đụng vào bếp nút đâu mà tự nhiên bửa nay dở chứng vào bếp, mà mầy học nghề ở đâu mà làm mấy món gỏi tôm thịt bánh phồng tôm, canh chua cá lóc, thịt heo kho tộ coi hấp dẫn quá vậy !

- Thì thỉnh thoảng con vào bếp nhìn má làm cơm nên học lóm được nghề của má đó chứ . Đây là bửa ăn con đải Khoa bạn học cùng trường với con trước khi nó đi du học mà .

- Bạn học chớ bộ bạn gái sao mà cưng chìu dử vậy ? Má tôi nói .

Tôi cảm thấy hai gò má nóng bừng lên như những lúc tôi bị thẹn thò . Tôi không biết phải trả lời như thế nào, chỉ biết giả vờ cuối đầu xuống tiếp tục làm bếp .

Tôi đã cảm thấy rất hạnh phúc khi nhìn thấy Khoa tận tình chiếu cố những món ăn mà tôi đã làm với tất cả những tình cảm sâu đậm dành cho người yêu. Những món ăn đó lại trở thành vô vị đối với tôi khi tôi nghỉ đến lúc phải xa Khoa trong một thời gian dài .

- Sao Minh không ăn gi cả vậy ?

- Bửa nay Minh làm bếp cả ngày nên đã thưởng thức hương vị của những món ăn rồi !

Tôi giả vờ vui đùa với Khoa, nhưng thật ra trong lòng tôi lúc đó là cả một sự đau khổ buồn lòng khi nghỉ đến giây phút chia tay . Mắt tôi bổng cảm thấy cay cay và tôi đã phải cố nén lòng để khỏi bật khóc trước mặt của Khoa .

Sau đó, hai đứa đã rủ nhau đi hát karaoke . Chúng tôi mướn một phòng riêng biệt để được tự do thủ thỉ yêu đương .

- Khi đến nơi, Khoa hứa sẻ nhanh chóng viết thơ cho Minh . Dù cho nghìn trùng xa cách, Khoa sẻ mải mải yêu thương Minh vì trong trái tim của Khoa chỉ có hình bóng của Minh mà thôi .

- Chỉ sợ là qua đó Khoa sẻ chóng quên người yêu vì nhà rộng cao sang, vì những người bạn mới trẻ đẹp xinh xắn hơn Minh !

Tôi giả vờ trách yêu để được Khoa ôm hôn . Khoa ôm tôi vào lòng, vổ về tôi và ca tặng tôi những bản nhạc tình yêu với giọng ca trầm ấm nam tính . Chúng tôi đã quen nhau trong căn phòng hát này, nhân dịp lể sinh nhật của một đứa bạn ở trường . Hôm đó Khoa đã làm tôi chú ý rất nhiều về giọng hát mê hồn đó và tôi củng đã cảm thấy Khoa có vẻ thích tôi vì tôi củng ca rất hay, hai đứa thi đua nhau ca suốt đêm trước sự thán phục của các bạn học . Sau đó, chúng tôi đã trở thành hai đứa bạn thân và tình yêu đã đến một cách tự nhiên vào ngày sinh nhật của tôi, củng ở trong căn phòng này nhưng chỉ có hai đứa, khi Khoa đã đặt lên đôi môi tôi một nụ hôn nồng ấm . Đó là món quà sinh nhật đẹp nhất của đời tôi .

Phút giây tạm biệt đã đến, tôi ôm Khoa và nức nở bật khóc như một đứa trẻ trong vòng tay cứng chắc của Khoa . Tôi thật sự lo sợ sẻ mất Khoa mải mải nếu phải xa cách nhau . Khoa ôm chặc tôi, một giòng lệ lặng lẻ chảy dài trên gương mặt xinh đẹp của Khoa . Đây là lần đầu tiên từ khi quen nhau tôi mới thấy Khoa khóc .

Trên đường về, hai đứa im lặng không nói một câu, như để tận hưởng những giây phút yên lặng ngọt ngào cuối cùng của hạnh phúc tình yêu . Tôi ngồi trên xe máy, ôm chặc bụng Khoa như để ghi nhớ thân hình mạnh mẻ ấm áp của người tình . Gió mát vi vút trong đêm khuya như ca một bản nhạc tình buồn . Tôi lặng lẻ nhìn bóng Khoa khuất đi trong bóng đêm, trái tim đập mạnh như đang gào thét kêu gọi người yêu mau quay trở lại .

Mỗi ngày, sau những giờ tan học, tôi lặng lẽ một mình đi lang thang trên đường phố, tìm lại những hình ảnh kỷ niệm của những ngày hạnh phúc bên nhau . Tôi thường ngắm nhìn những cây phượng đỏ đã từng che bóng mát cho hai đứa vào những ngày cùng nhau sánh vai dạo phố, tung tăng vui vẻ trong một hạnh phúc triền miên . Tôi thường ngồi buồn nhấm nháp ly cà phê đen ở quán Hẹn Hò, nơi mà hai đứa thường hẹn gặp nhau mỗi ngày . Tôi ngồi lắng nghe những bản nhạc tình buồn làm cho lòng tôi thêm tan nát . Lòng ngực tôi như muốn vở tung thành từng mảnh và trái tim rạn nứt theo những lời nhạc buồn tình yêu .

"Khi người đã ra đi bỏ lại tôi, cho từng ngày mà tôi mong nhớ người, chờ người và hát, hát lên Yêu em mà thôi ... Tôi thầm ước mong anh quay về đây, người yêu đã cất bước ra đi, mãi mãi không về, suốt kiếp không về, anh quên tôi thật sao ? Tình mình đành có thế thôi !" Lời ca buồn của bản nhạc "Xa Vắng" đã làm tôi bật khóc, tôi vội trả tiền và đứng lên rời khỏi quán trước cặp mắt ngạc nhiên của những người khách ngồi cạnh bàn . Về đến nhà, tôi vội hỏi Ba tôi có thơ từ gì cho tôi không và như thường lệ Ba tôi lặng lẻ lắc đầu . Tôi chạy vào phòng, ngã mình trên chiếc giường đơn chiếc lạnh lẻo, mặt kệ cho những giòng lệ cứ tuôn trào như suối trên đôi má . Khi Má tôi kêu xuống nhà để ăn cơm tối, tôi trả lời không đói như muốn tuyệt thực cho đến ngày về của Khoa .

Ngày tháng qua đi trong những lặng lẻ của thương nhớ ... Tôi lao đầu vào việc học để vùi quên nổi buồn . Nhưng hình ảnh của Khoa vẩn cứ ẩn hiện trong tâm trí của tôi . Khoa ơi, sao Khoa lại nở vội quên những lời hẹn thề khi xưa ?

Tôi đã hoàn toàn dấu nhẹm cuộc tình này đối với gia đình, nếu Ba biết được chắc là sẻ rất buồn vì tôi là đứa con trai một của gia đình, Ba Má đã đặt rất nhiều niềm tin và hy vọng vào tôi . Ba thường nói con trai cưng của Ba phải ráng học giỏi để sau này thành kỷ sư bác sỉ, chớ đừng làm nghề công chức nghèo khổ cực như Ba, chỉ làm khổ cho vợ con mà thôi . Đôi khi, tôi tủi thân cho thân phận của mình, gia đình không có đủ điều kiện để cho tôi được đi du học cùng Khoa, khiến tôi phải xa cách người yêu .

Hôm qua, Má đã cho tôi biết Ba đã phải về hưu sớm vì Ba đang bị viêm bao tử nặng, đang lo chạy chửa nhưng có lẻ không trị bệnh được . Bây giờ thì cả nhà phải sống nhờ vào gánh phở của Má . Tôi thương Ba tôi rất nhiều vì tôi biết Ba đã hy sinh rất nhiều cho gia đình và cho tôi . Tôi đang học năm cuối ở trường Đại Học Bách Khoa và tôi dự định nghỉ học để tìm công việc giúp đở gia đình và có tiền mua thuốc cho Ba . Khi Ba biết được ý nghỉ của tôi, Ba đã bắt tôi phải tiếp tục con đường học vấn để học thành tài và Ba nói Ba mong chờ ngày tôi thành tài có vợ đẹp con khôn .

Tình trạng sức khỏe của Ba ngày càng suy yếu, Ba phải nằm dài trên giường, bao tử chỉ có thể ăn cháo mà thôi . Nổi buồn thương nhớ người yêu vắng bóng và nổi buồn thương xót cho Ba đã làm cho tôi trở thành khô cằn, nụ cười tươi năm xưa của cậu bé Minh khôi hài nhất trường đã mất đi chỉ để lại một đôi mắt buồn suy tư .

Chiều nay, khi đi học về, tôi đã vô tình gặp anh Quang phát thơ bưu điện trong xóm của tôi . Anh hỏi thăm sức khỏe của Ba tôi, tôi thở dài than khổ với anh và nói là gia đình không có thân nhân ở ngoại quốc nên không có điều kiện để có một số thuốc tốt cho Ba trị bệnh .

- Ủa, sao Ba của cậu nói với tôi có người anh họ ở bên Pháp ? Mấy tháng nay, mỗi tuần tôi đều có phát cho Ba cậu một bức thơ ở Pháp mà !

Tim tôi đập mạnh khi nghỉ rằng đó là những bức thơ của Khoa ... Tôi vội nhanh chạy về nhà .

- Ba, cả năm nay có thơ gởi từ Pháp về sao Ba không nói gì với con !

Tôi hỏi Ba tôi, đang nằm rên rỉ vì cơn đau hành hạ thân xác .
Má tôi ngồi cạnh Ba, nhìn Ba với một cặp mắt e ngại . Ba tôi không trả lời, chỉ nhìn tôi với một giòng lệ trên gương mặt gầy ốm . Ba với tay xuống giường, lấy ra một cái hộp gổ và đưa cho tôi . Tôi mở hộp và thấy mấy chục lá thơ đã được mở ra, người gởi "Nguyễn Anh Khoa" ... Tôi ôm những lá thơ đó vào lòng, vừa mừng rở vui sướng vừa uất hận tại sao Ba lại cất dấu những bức thơ đó từ bấy lâu nay !

- Minh con, Ba đã vô tình mở bức thơ đầu tiên đến từ một nơi xa lánh với tên của một người lạ . Ba đã khám phá ra một cuộc tình bệnh hoạn đồi trụy của đứa con trai cưng của Ba với một người con trai . Ba không chấp nhận để cho con phải lạc lối trong cuộc sống và Ba muốn con phải là một người bình thường với một người vợ đẹp con ngoan như Ba hằng mong ước . Vi thế Ba đã cố tình dấu những lá thơ đó để con quên đi mối tình bậy bạ đó và trở lại một người bình thường, chăm chú vào việc học .

- Tại sao Ba lại cho rằng đó không phải là một tình yêu chân thật như những mối tình trai gái khác !

Tôi gào thét trả lời, giận dử vì những lời nói khinh miệt của một người cha mà tôi hằng kính thương .

- Ba Má đã sinh ra con như vậy, chớ không phải là một sự lựa chọn đồi trụy sai lầm của con . Con và Khoa yêu thương nhau với một tình yêu chân thật . Ba đã cố tình cất giử những lá thơ này từ lâu nay và đã để cho con phải sống trong tuyệt vọng sầu khổ từ ngày Khoa di du học . Ba đã khiến con phải nghi ngờ về những tình cảm chân thật của Khoa . Không bao giờ con sẻ tha thứ việc làm ác độc này của Ba .

Tôi chạy vụt lên lầu, sửa soạn một số quần áo bỏ vào một cái vali nhỏ. Tôi bước ra khỏi nhà, không một lời giả từ . Ba nhìn tôi đi trong rên rỉ đau đớn không biết vì bị thể xác hay tâm trí đang dằn vật . Má khóc lóc nắm tay áo tôi giử lại, tôi lạnh lùng rút mạnh tay và bỏ lại người Mẹ đáng thương với một người Cha bệnh hoạn .
Tôi tạm trú tại nhà của một đứa bạn . Tối hôm đó, tôi đã thức suốt đêm đọc những bức thơ của Khoa . Nước mắt tôi tuôn trào cho mỗi dòng chử thương nhớ của Khoa .

"Paris, ngày ...

Minh thương yêu,

Khoa đã đến Paris sáng hôm nay . Trời u ám lạnh lẻo làm cho Khoa nhớ lại những chuổi ngày nóng ấm cạnh bên Minh . Hôm chúng mình chia tay, Khoa buồn lắm nhưng đã phải dấu nổi buồn của mình vào lòng để Minh đừng khóc nhiều quá !
..."

"Paris, ngày ...

Minh xa nhớ

Khoa đã gởi cho Minh lá thơ đầu tiên nhưng vẫn chưa nhận được thơ hồi âm của Minh, có lẻ Minh đang bận với việc học .

Cuộc sống của Khoa đã bắt đầu ổn định, đời sống vật chất đầy đủ tất cả, nhưng Khoa chỉ thiếu một thứ, đó là một tình yêu tuyệt vời mà Khoa đã đau xót để lại nơi quê nhà . Khoa tin rằng Minh vẩn giử vửng niềm tin và hy vọng vào Khoa .
..."

"Paris, ngày ...

Minh yêu thương của Khoa,

Mổi ngày, Khoa đều thập thỏm mong đợi một lá thơ hôì âm của một người tình từ quê hương xa xôi, nhưng ... Chẳng lẻ Minh không còn thương nhớ đến Khoa ?
..."

"Paris, ngày ...

Minh yêu ơi,

Minh yêu của Khoa đâu rồi ? Mấy hôm nay, tâm trí của Khoa không thể tập trung vào việc học nửa vì Khoa thương nhớ Minh quá đi thôi ! Tại sao Minh không hồi âm cho Khoa ? Hay là Minh đã giận Khoa vì đã để Minh lại nơi quê nhà ? Khoa vẩn một lòng trung thủy với những tình cảm mà Minh đã trao tặng Khoa ..."

"Paris, ngày ...

Minh thương nhớ

Hôm nay Khoa cảm thấy tuyệt vọng vô cùng vì sự im lặng phủ phàng của Minh . Thà là Minh viết cho Khoa biết Minh không còn một chút tình cảm cho Khoa, nhưng Minh đừng để Khoa sống đau khổ với những dấu hỏi trong tâm trí . Mấy hôm nay, Khoa khóc thật nhiều vì cảm thấy đã bị bỏ rơi . Khoa không trách Minh vì Khoa đã ích kỷ lựa chọn xa rời Minh để di du học và giờ đây Khoa đã mất một người yêu . Chưa bao giờ Khoa cảm thấy buồn như hôm nay, một ngày mưa buồn ảm đạm trong trái tim héo mòn của Khoa ..."

Đôi mắt của tôi đã sưng lên vì đã khóc thật nhiều khi đọc những dòng chử yêu thương đó, nhất là lá thơ cuối cùng mà Khoa đã gởi cách đây một tháng . Thế là Khoa vẩn còn thương nhớ tôi sau những ngày dài xa cách ! Khoa đã không phụ lòng đợi chờ của tôi từ bấy lâu nay ... Tôi thù hận hành động ác nghiệt của Ba đã cố tình chia ly chúng tôi, gây ra những nghi ngờ cho nhau . Tôi vội viết một lá thơ giải thích mọi việc cho Khoa, nhưng có lẻ Khoa đã thất vọng vì sự im lặng của tôi từ bấy lâu nay ! Có lẻ tôi đã mất Khoa mải mải ...

Một tháng đã qua đi, tôi vẫn đợi chờ một lá thơ của Khoa ... Má đã cho tôi biết Ba đang hấp hối trên giường bệnh và muốn gặp tôi trước khi nhắm mắt . Má nói Ba đã hối hận rất nhiều, Ba nghỉ rằng Trời đang trừng phạt Ba nên Ba không còn ăn uống gì được nửa, chỉ quằn quại đau khổ thể xác mổi ngày . Cơn hận thù người Cha đã làm cho tôi trở thành một đứa con bất hiếu, tôi nói với Má tôi là Ba đã giết chết mối tình của tôi, Ba đã chôn sống chuổi đời còn lại của tôi và ngày nào còn sống tôi sẻ không thèm nhìn mặt người Cha ác nghiệt đó nửa . Vài ngày sau đó, Ba tôi đã ra đi, Má khóc lóc van xin tôi trở về nhà vì Ba đã chết mà không nhắm mắt . Tôi đã trở về căn nhà xưa củ, một tấm vải trắng phủ lên thân xác của người Cha quá cố . Má nói nhiều người đã vuốt mắt cho Ba nhưng mắt vẩn mở cứng như đang chờ đợi ngày về của tôi . Tôi mở tấm vải che mặt, gương mặt buồn thảm của người Cha thương yêu làm cho tôi bật khóc . "Ba ơi, con không còn giận Ba nửa, con hiểu việc Ba đã làm vì Ba lo sợ cho con phải khổ sở trong một đời sống đồng tình nhiều thử thách . Nhưng Ba hảy tin tưởng vào nghị lực và can đảm của đứa con trai cưng của Ba . Nếu Ba thương con thì hồn thiêng của Ba nơi chín suối hảy phù hộ cho tình yêu của con và Khoa được hạnh phúc lâu dài" . Tôi vuốt mắt cho người Cha, hai đôi mắt khép lại như đã cảm thông cho lời nguyện cầu của tôi . Một tiếng chân người đi đến sau lưng tôi .

- Cậu ơi, có thơ ở Pháp gởi đến . Anh Quang phát thơ đưa cho tôi một phong bì đề tên Khoa .

Tôi run rẩy mở vội lá thơ :

"Paris, ngày ...

Minh muôn vàn thương yêu của Khoa

Lá thơ của Minh là một liều thuốc thần diệu đã làm cho trái tim héo mòn của Khoa sống lại sau những ngày tháng dài đợi chờ . Nhưng Khoa củng đả suy nghỉ rất nhiều về tương lai của chúng ta vì làm sao mà chúng ta có thể hạnh phúc khi phải sống xa nhau như thế này ? "

Trái tim tôi thập thỏm khi đọc đến đó, chẳng lẻ Khoa không muốn tiếp tục cuộc tình với tôi nửa ?

"Minh thương yêu, Khoa đã quyết định chấm đứt việc du học ở Pháp để trở về quê nhà sống cạnh bên Minh ... Khoa sẻ về đến phi trường Tân Sơn Nhất ngày ..."

Lần đầu tiên, tôi đã khóc vì vui sướng hạnh phúc, vì đã tìm được chân lý tình yêu cho mình !

( SƯU TẦM )



 Những lá thơ không đến Chuky



Những lá thơ không đến

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Quang cao
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết Tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẽ bài sưu tầm có ghi nguồn, là tôn trọng ngời viết.
* Thực hiện những đều trên trên,là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
Cộng đồng MSM Miền Tây Nam Bộ :: Thế giới giải trí :: Truyện Gviet :: Truyện tình cảm -
Cộng đồng MSM - Gia Tộc Rồng
Cộng đồng MSM - Gia Tộc Rồng
Cộng đồng MSM Bến Tre
Cộng đồng MSM - Bến Tre
Cộng đồng MSM - Thằng Bờm
Cộng đồng MSM - Niềm Tin Xanh
Cộng đồng MSM - VipBoy.info
Cộng đồng MSM - VipBoy.info
Truy cập web tốt nhất ở độ phân giải 1024x768 và sử dụng đường truyền ADSL